Wednesday, December 28, 2011

Look at me now

Ăn cắp tên bài hát của Chris Brown làm tựa đề tổng kết cuối năm.

Túm lại thì năm nay là năm số đỏ về bạn bè. Số lượng bạn mới nhiều đột biến. Ai cũng dễ thương và đặc biệt. Thật là may.

Năm nay không có gì nổi trội để đem ra khè chơi vì quanh năm vẫn lẩn quẩn xó bếp thì có quái gì mà khoe khoang :D

Năm nay trút bớt một số ký đáng kể mà không biết cụ thể là bao nhiêu vì chưa sắm được cái cân heo. Biết là chui lọt áo quần size XS hoặc size S, hay size 6-8 của Úc (mình có thể trao đổi đồ nha Trinh, hehe).

Nhưng giảm ký cũng có hậu quả của nó - ngực nép , xương nhô và mông dzẹp hơn bao giờ hết :(((. But wait, I wont give up on the idea of wearing bikini ;)

Năm nay không nghe được bài hát ám ảnh nào.

Không đọc được một cuốn sách ra hồn.

Sau một năm mua sắm lai rai, rốt cuộc, 2 món đồ mình thích nhất và xài thường xuyên là cái nón $3 mua ở Target và cái quần jean dành cho con nít size 14. Thấy hông, tiền bạc không phải là vấn đề quyết định mặc đẹp.

Photobucket
Thấy thương yêu 2 bàn tay xương xẩu gân guốc của mình vô cùng.
(mình đặt tên 2 bàn tay của mình là "vẻ đẹp lam lũ")

Anyway, còn hơn tháng nữa sẽ bước sang tuổi 42, và mình vẫn chưa thôi ngưỡng mộ mình ặk ặk ặk.

Margaret River

...chưa có Giáng sinh nào ít không khí Giáng sinh như năm nay. Không nghĩ Noel vừa trôi qua.

Margaret River là một thị trấn nhỏ cách Perth gần 300 cây số về phía Nam, nổi tiếng về rượu vang. Xung quanh Margaret River có nhiều cảnh đẹp. Chỗ mình nghỉ gần bãi biển còn rất hoang sơ.

Margaret River 1
Từ khách sạn, đổ dốc xuống con đường này là đến biển.

Ở đây, đồi núi chập chùng, các con đường ngoằn ngoèo uốn lượn. Chỗ này vừa cháy rừng tháng trước. Nhìn từ trên cao, đồi núi phủ đầy rừng đen. Việt bảo, rừng cây bị "cursed" (rừng bị nguyền rủa).

Margaret River 2
Đẹp nín thở. Đứng trên đồi chụp xuống mà gió cứ thổi như muốn xô mình xuống vực.


Margaret River 3
Núi đá chồm ra biển, nhìn kỹ sẽ thấy có cái hang (chơi trốn tìm chắc thú).
Thấy cái phao màu vàng giữa biển không?


Margaret River 4
có một chú nằm xãi lai đã cuộc đời chưa.
(mình sẽ đặt tên tấm này là "A taste of freedom")

Monday, December 19, 2011

Look at me now - Chris Brown

Từng nghĩ "rap" là thứ nhạc cuối cùng mà mình phải nghe. Sai.

Từ hồi nghe "History" của Jay Z mới nghĩ, không có nhạc dở, chỉ có sự bất tài thôi.

Khi nghe "rap" Việt mình thường nổi gai ốc sống lưng, không nói quá. Chắc hiệu ứng từ hỗn hợp cảm giác của cái sự rởm + lai căng mang lại.

"Look at me now" là bài "hot" năm nay. Lời bài hát mất dạy khỏi nói luôn. Anyway, mình thích một bài hát vì âm thanh hơn là vì lời bài hát. Âm thanh lọt vào tai rồi đi vào tim.






Sunday, December 18, 2011

Thứ Hai 12/19/2011

Sắp hết năm, nghĩ lại coi có cái gì đáng nhớ nhất. Có lẽ đó là hôm đi chơi với Mariska, cái hôm mà chiều ngày hôm sau M bị tai nạn. Hôm đó 2 đứa bắt tàu vào downtown. Lúc tàu còn cách mình mấy thước, mình nghĩ, giờ mình nhảy xuống đường ray là tiêu đời mình ngay. Quá dễ, quá nhanh. Nhưng mà nghĩ tới cu Việt, tới ông già....ngó vậy mà không dễ tí nào. Chỉ là ý nghĩ xẹt nhanh trong đầu, chứ có mất trí mới làm chuyện đó :)))

Bỏ tấm hình lên cho có màu.

Photobucket

Saturday, December 10, 2011

Chủ Nhật 12/11/2011

Qua nhà nhỏ Trương nghe bài "Somebody I used to know" xong về bị ám luôn. Quỷ sứ ở chỗ là không hẳn mình thích nó mà vẫn bị nó ám :)))))

Chỉ thích 2 câu đầu của bài hát, vì mình có thể "relate" đến những trải nghiệm của bản thân:

Now and then I think of when we were together
Like when you said you felt so happy you could die

Thỉnh thoảng anh nhớ lại cái thời ta còn bên nhau
ví dụ có lần em nói em cảm thấy hạnh phúc đến nỗi chết cũng được.


Wow, mình từng viết là mình thỉnh thoảng cũng cảm thấy như vậy. Thấy hạnh phúc đến nỗi cuộc sống chấm dứt ngang đó cũng được ;)

Thích đoạn cuối lúc Kimbra xuất hiện. Kimbra nhìn nghiêng và nhìn từ phía sau đẹp. Trực diện trông bình thường. Đoạn đầu Kimbra thủ thỉ nghe êm ái dễ thương, nhưng bắt đầu đến chỗ tăng volume, tiến gần đến nam ca sĩ thì cảnh đó trông y chang một cặp đang cãi nhau. Haha, viễn cảnh của bất kỳ một mối quan hệ nào :))))



Đoạn nhạc đầu của bài hát "sampling" từ "Seville' của Luiz Bonfa. "Sampling" mình hiểu lờ mờ là mượn (thường có sự đồng ý của chủ nhân) một đoạn nhạc có sẵn để sáng tác ra một bài mới. Ví dụ như Suboi mượn bài "Con chim non" để làm bài "Rainbow Shine" chẳng hạn.

Một trường hợp "sampling" quá liều rồi bị tước luôn bản quyền là bài 'Bitter sweet symphony" của The Verve, một trong những bài hay nhất của mọi thời đại. Mình có nhắc đến bài này một lần nhưng lần đó không embed vào blog được.

Saturday, December 3, 2011

Cottesloe Beach - Perth

Perth có nhiều bãi tắm, và mình thích bãi biển này. Toàn teen với đôi mươi nên tha hồ rửa mắt :))) Có điều không hiểu sao nhiều cô gái còn trẻ mà đã bị cellulite, đặc biệt ở mông và đùi.

Đàn bà con gái Úc đẹp và thanh tú hơn nhiều so với Mỹ. Các bà các cô ngực to và ăn mặc rất hở hang. Ngay bà hàng xóm của mình chứ đâu xa, ở đâu ra mà dồi dào quá không biết :) Mùa hè nóng bức, bà chỉ quấn ngang nách miếng vải, kiểu như mình quấn khăn tắm, đi lại nghễu nghện khắp nơi.

Đặc biệt các cô gái trẻ ở đây mặc váy cực ngắn, đã vậy lại còn xòe, gặp khí hậu lộng gió như Perth càng thuận tiện nữa. Cách đây mấy hôm dẫn Việt và Duy đi học về, gặp một cô váy ngắn kiểu như vậy đi ngay trước mặt, cách khoảng 2 thước gì đó. May quá cu Việt ham nhìn gì đó nên không để ý. Duy làm gì mà không thấy, nhưng bản tính điềm đạm nên không la ó gì, chứ mình là mình thấy cotton bông xanh đỏ tím vàng, vì váy cứ tung phập phều như diều gặp gió. Cũng may không phải "thongs". May nữa là cổ cũng biết và băng qua bên kia đường để khỏi đi trước mặt bọn mình.

Photobucket
Ấn Độ dương đây. Biển lạnh lắm, mình tắm không nổi.

Chụp hình dân tình mình cảm thấy rất ngại. Ước gì cặp mắt mình là máy hình, muốn chụp chỉ cần nháy mắt cái là xong :)

Thế nên không có tấm teen mặc áo tắm nào hết để minh họa.

Friday, December 2, 2011

Thứ Sáu 12/2/2011

Đêm qua, trường Việt tổ chức Disco Night cho lũ con nít nhảy nhót tống tiễn một năm học sắp kết thúc.

Photobucket
Con gái nhiều đứa thả dép nhảy chân không

Đám này gồm những đứa từ lớp 4 - 7. Lớp 1-3 nhảy từ hồi chiều, xong cuốn xéo cho các đàn anh đàn chị nhảy tiếp. Ở Western Australia, trường tiểu học (primary) gồm Kindergarten đến lớp 7, trung học gồm lớp 8 -12. Cách chia cấp lớp ở Úc không đồng bộ. Western Australia, Queensland, và South Australia là 3 bang có cấp trung học bắt đầu từ lớp 8. Các bang và vùng lãnh thổ còn lại, trung học bắt đầu từ lớp 7. Mỹ thì giống Việt Nam, giáo dục phổ thông chia thành 3 cấp: tiểu học (elementary), trung học cơ sở (middle school) và trung học phổ thông (high school).

Photobucket
Việt đâu rồi?

Độ tuổi của V, con gái thì mê Justin Bieber và Miley Cyrus, còn con trai cười khinh bỉ ra mặt khi nghe ba cái nhạc này.

Kết thúc Disco Night, DJ trịnh trọng "Đây là bản nhạc cuối cùng nhen". Tưởng bài gì sôi động cho lũ lâu nhâu xả hết thú tính, hóa ra là một bài êm dịu "Someone Like You" của Adele, làm nhiều đứa con trai không biết phải nhảy kiểu gì cho phải phép, trong khi một vài cặp dặt dìu điệu xì lô mùi, ghê quá :))))

Về đến nhà, V còn nghêu ngao "Last Christmas, I gave you my heart, but the very next day, you gave it away.....hú hu hu. This year, to save me from tears, I'll give it to someone special, special, special...." Lạc quẻ ghê :)))))

Wednesday, November 30, 2011

12/1/2011

Tháng 12 rồi, sống chậm lại để thưởng thức những ngày cuối cùng của năm. Thời gian đúng là bay! Mới đó dọn qua Úc sắp tròn năm.

Hai tuần nữa V nghỉ hè. Hôm qua xách máy chụp mấy tấm phượng tím.

Photobucket
con đường mẹ dẫn Việt đi học mỗi ngày


Photobucket
đồng phục nhìn giống du kích ghê


Photobucket
Mẹ cười tít mắt


Photobucket
Trái gì đây?

Chiều nào dẫn Việt với Duy đi học về ngang qua đây cũng dừng lại hái một ít trước khi về nhà.

Tuesday, November 22, 2011

Our new fishing boat

Mới mua thuyền câu với đủ đồ chơi: máy dò cá, lưới, cần, vợt....





Saturday, November 12, 2011

Friday, November 11, 2011

Thứ Sáu 11/11/11

Rốt cuộc hôm nay không có làm gì đặc biệt cho một ngày đặc biệt. Chỉ lục hình cũ coi lại thôi.

Photobucket
Có lá thu nào đẹp rực rỡ cỡ này không?


Photobucket
nhìn hình thấy "ưng" ghê :)))

Friday, October 28, 2011

Thứ Bảy 10/29/2011

Đang nhiều việc mà đầu nhức như búa bổ.

Hôm nay là ngày cuối cùng nữ hoàng Anh ở Perth. không biết có dẫn Việt ra Esplanade kịp để xem nữ hoàng không. Nhân dịp nữ hoàng đến đây, hôm qua và hôm nay dân tình được đi phương tiện công cộng miễn phí. Cái gì miễn phí cũng vui hết :)))

Hôm qua cả nhà đưa bà và cô của Việt đi chơi cả ngày. Sáng sớm nay, bà và cô đi Sydney để ngày mai bay về Việt Nam. Cu Duy đang rất buồn, và bố Việt cũng vậy. Hai thanh niên đang xa mẹ.

Photobucket
Một khu mua sắm thuộc trung tâm Perth


Photobucket
Cùng chụp thiên nga đen

Thursday, October 27, 2011

Favorite quality

Mình đọc blog kia và nhìn thấy 2 câu hỏi hay.

1.What is your favorite quality in a woman?

2.What is your favorite quality in a man?

Mình tự hỏi và trả lời.

1. Sự nhân hậu
2. Sự nhân hậu

Không gì dễ chịu bằng khi sống xung quanh những người nhân hậu :))))

Nếu được liệt kê một lô những tính chất khác, mình sẽ thích:

1. Một người đàn bà: không đố kỵ, thành thật.
2. Một người đàn ông: hài hước (hài hước thường đi chung với thông minh), rộng lượng (generous, bao hàm cả nghĩa rộng rãi :)))))

Sunday, October 23, 2011

Friday, October 21, 2011

Thứ Sáu 10/21/2011

Outfit thích nhất hiện giờ của mình là cái này.

Thích jean mặc với T-shirt trắng, hoặc Men's shirts kẻ ô, mang boots.


Photobucket
Hôm dọn qua đây vứt cái này, giờ nghĩ lại hơi tiếc, tốn khá nhiều thời gian để thêu cái áo.

Hôm nay vào thăm Mariska. Mắt Mariska đã mở hẳn nhưng thất thần. Nhưng đặc biệt hôm nay khi gặp Ruth và mình, Mariska khóc. Sáng nay, lần đầu tiên, Mariska khóc khi nhìn thấy mẹ. Sau đó là khóc khi nhìn thấy Ruth và mình. Nét mặt đau khổ, thở mạnh khi khóc. Người ta bảo đó là dấu hiệu tốt.

Bà Ruth là hàng xóm sát vách với mình. Bà sống độc thân và cho M thuê phòng. Ruth, Mariska và mình rất thân nhau. Ruth chuyên đời đi mét với mình là M ăn uống rất kham khổ. Vì vậy mình hay kéo M qua ăn tối, hoặc có gì thì gởi Ruth đưa cho M.

Trước khi bị tai nạn, M gặp nhiều chuyện xui liên tiếp. Làm cho Subway, hết ca thay vì gom tiền cho vào két thì đi ngang qua thùng rác, tiện tay thảy cục tiền vào đó, xong phủi tay thay đồ đi về nhà. Báo hại phải làm không công trừ nợ. M bảo còn cái xui nào xui hơn nữa không thì ít bữa sau bị cú tai nạn chí mạng này. Coi như M trở về từ cõi chết.

Wednesday, October 19, 2011

Thứ Năm 10/20/2011

Trước khi rời nhà chồng đi Mỹ, tất cả kỷ vật, thư từ, nhật ký... gom lại để trong một cái tủ sắt duy nhất. Cái tủ khá khiêm tốn, không chiếm nhiều chỗ.

Cách đây mấy tháng gọi về Việt Nam mới hay cái tủ đó bị dẹp đi. Đồ đạc bên trong phân tán lung tung không hề hỏi ý kiến. Vài cái quần áo cũ của Việt mẹ lưu giữ làm kỷ niệm thì đem cho thằng cháu trong nhà mặc. Vấn đề là không thiếu áo quần để cần thêm một vài cái.

Còn ba cái áo dài cũ, một cái mẹ mình tặng nhân dịp tốt nghiệp, vài cái có ý nghĩa đặc biệt khác. Nhà hỏi, áo dài cũ vứt hết nhé. Chắc không ai trong nhà xài được thì vứt đây.

Còn mớ tóc tơ của Việt? cái rốn khô của nó? Nhật ký của mình????? tất cả vô cái xó nào gòi?

Dạy con

Cu Duy anh họ Việt, aka con nuôi của vợ chồng mình, từ nhỏ đến giờ được bà và mẹ chăm sóc từng li từng tí, và bị nhào nặn thành một em chã nguyên chất không pha tạp.

Mình cho rằng đây là kiểu thương con thương cháu phản giáo dục ghê gớm và sẽ làm cho đứa trẻ:

1. Khả năng tự lập kém.

2. Khi không có người chăm sóc bên cạnh, cảm thấy khổ sở vô cùng.

3. Unappreciative. Không biết cảm kích những gì người khác làm cho mình, cứ nghĩ rằng đó là điều nghiễm nhiên. Cái này mình dạy cu Việt rất kỹ, để không bao giờ quên cám ơn (một cách chân thành) bất cứ điều gì người khác làm cho mình.

4. Mai mốt lấy vợ, vợ khổ :)))))

Sáu tuần nay đang cố cải thiện Duy dần dần, giờ bà và mẹ nó sang (tức mẹ chồng và chị chồng mình), đang lo mọi thứ trở lại vị trí ban đầu.

Saturday, October 15, 2011

Johnny Cash - I Still Miss Someone

Vào một ngày nắng đẹp, nghe một bản country hay, thấy đời không gì thanh bình bằng.

Cứ nghe country là nhớ nước Mỹ, nhớ American accent. Mình vẫn giữ giọng Mỹ. Ở đây một hồi không biết có đổi sang giọng Úc không nữa.


Life in Perth

Đến Perth, một trong những điều ngạc nhiên là mình thấy dân tình phơi áo quần ngoài sân. Dùng máy sấy khô áo quần có vẻ xa xỉ thì phải. Nhà nào trong khu mình ở cũng có dây phơi đồ.

Ở Mỹ ít khi thấy người ta phơi đồ ngoài sân, ngoại trừ những khu của người Mễ.


Photobucket

Thursday, October 13, 2011

Perth - hoa xuân

Hôm qua ghé thăm Mariska. Lúc mình vào, M mở mắt nhưng cặp mắt thất thần, nhìn dại đi. Mở được 1 phút rồi lại nhắm, chìm vào cơn mê.

Ở đây, bác sĩ, y tá, nhân viên bệnh viện ai cũng cư xử lịch sự, nhẹ nhàng. Phải nói quá lịch sự.

Nghĩ trong cơn bọt bèo, ở cái chốn thấy đời phù du nhất này mà còn bị nạt nộ mắng mỏ thì đúng là thấy cuộc đời còn thua rơm rác.

Nhớ ngày xưa sanh Việt ở một bệnh viện SG. Chị chồng làm ở đó nên gởi gắm cẩn thận. Bữa đó, bố Việt còn kêu cà phê sữa đãi hết các cô y tá, vậy mà mẹ Việt vẫn bị mắng như thường. Kỳ đó đau quá chịu hết nổi, năn nỉ mấy cô cho đẻ quách đi cho rồi, có vậy thôi mà bị nạt. Đến hồi leo lên được bàn đẻ (tự leo), 5 phút sau Việt chui ra. Mót cỡ đó đó.
----------

Hôm rồi coi hình sinh nhật Me, thấy Ba Me già khọm đi, tự dưng muốn bỏ hết về Việt Nam sống cho gần cha gần mẹ, hic. Nan giải, nghĩ chưa ra khi nào về.
-----------

Thăm M xong ghé qua St. Mary's Cathedral xin một cái lễ cầu nguyện cho M. M rất sùng đạo. Còn mình thì sùng sùng, chắc sắp bỏ đạo tới nơi. Càng về sau, mình nghĩ đạo Phật có thể nói là một triết lý sống hợp lý nhất.

Trong sân nhà thờ có một vườn hồng đẹp như địa đàng. Chộp lấy chộp để vài tấm, giờ mở ra coi thấy xấu ỉn, nhưng thôi cứ trưng ở đây dụ nhỏ Mía.


Photobucket
Vườn hồng đủ màu


Photobucket
Ở ngoài nhìn đẹp lắm mà qua tay mình sao giống vạn thọ là sao là sao


Photobucket
Này thì hoa chi chít này

Sunday, October 9, 2011

Perth - Fremantle

Hôm nay cả nhà đi Fremantle chơi. Fremantle là thành phố cảng cách Perth 30' lái xe. Thành phố khá đẹp với nhiều kiến trúc cổ, thu hút nhiều du khách. Còn biển thì xấu ỉn đi, chả có gì để nói.


Fremantle 1
Thời trang đường phố


Fremantle 3
Ban nhạc chơi trên thuyền. Nhạc hay lắm lắm.


Ban nhạc trên chơi Reggea là chính, có chơi bản "I shot the sheriff" của Bob Marley. Có chơi xen kẽ vài bản "alternative rock" và cả country.

Nhạc chơi hay đến nỗi mình nghĩ, ừm, thích quá, bây giờ mình chết cũng được (dĩ nhiên chết thiệt sức mấy mà chịu :)))

Có ai từng có cảm giác hạnh phúc đến độ nghĩ rằng cuộc đời mình chấm dứt ở đây cũng được rồi không :)

Friday, October 7, 2011

Thứ Bảy 10/8/2011

Cố kiểu gì cũng không làm việc được đành ra khỏi nhà thôi. Cha con cu Việt đi chèo thuyền rồi. Còn mình chắc vác cái máy ảnh quèn chụp này chụp nọ cho vui. Và ghé thăm Mariska.

Tối qua nói chuyện với nhà. Thằng cháu 5 tuổi đã biết gọi "mẹ". Em mình, tức mẹ nó, mừng khỏi nói. Bảo dạo này nó ngủ êm, không la thét giữa đêm giữa hôm. Bữa kia nó chạy lại ôm hôn ông ngoại làm ông sững sờ không tin nổi. Có những niềm vui quá đơn giản.

Tối nay đành thức khuya dịch bài thôi :(

Từ hôm M bị nạn đêm nào cũng ngủ tí đầu hôm, đoạn sau ngủ không được đầu óc suy nghĩ tùm lum. Giá có cái nút "turn off" cái não cho hết suy nghĩ thì hay biết mấy :)


Photobucket
Người giả tượng xin tiền.
Có mấy em gái 15-16 nghịch như quỷ, cầm tay của tượng đặt vào chỗ rất "riêng tư".

Dạo một vòng downtown sau khi thăm Mariska và ngồi nói chuyện với bố mẹ của nó gần 2 tiếng.

Sunday, October 2, 2011

Thứ Hai 10/3/2011

Nghĩ thử cuộc sống của một con thú bị săn đuổi và rình rập nó như thế nào? It's a horrible feeling, and disgusting at the same time.

Thích bài này ghê. Love Paul Simon and Willie Nelson.



Thursday, September 29, 2011

Mariska

Trưa hôm qua đi chơi cùng Mariska, nghe hòa nhạc ở nhà thờ St. George. Mariska là đứa hàng xóm sát nhà, mới 23 tuổi, đang là sinh viên.

Hai đứa cùng bắt tàu xuống downtown lúc 11:30, ăn trưa ở nhà hàng Ấn độ. Nhà hàng này rất đặc biệt, vào ăn thoải mái lúc tính tiền cho bao nhiêu thì cho.

Nghe nhạc xong, 2 đứa đi dạo một vòng rồi mới chia tay. Mariska bảo "Today is a beautiful day. I had good food, and I had good music. Life is so wonderful." Mình cũng đồng ý. Về tới nhà còn phởn phơ nên mới cho ra tấm hình tự chụp ở post trước.

Hiện giờ, Mariska đang ở trong phòng mổ, ở giữa ranh giới của chết và sống. Mình buồn không thể nào tả nổi.

Hồi chiều cảnh sát đập cửa nhà như là tận thế đến nơi, hỏi thăm có biết số liên lạc người nhà của M không. Mình chẳng có manh mối gì. Mariska bị xe đụng trên đường đạp xe đi làm.

Life is unpredictable. I am so devastated.

Wednesday, September 28, 2011

Thứ Tư 9/28/2011

Photobucket
Tự xử

Hôm qua đứt tay. Mình mà đứt tay thì chảy máu ít nhất 2 ngày mới cầm. Đi than thở với 3 người đàn ông trong nhà và nhận được 3 phản ứng khác nhau:

Duy: chảy máu gì ghê vậy!
Bố Việt: Em bị máu loãng.
Việt: Mẹ làm con lo quá. Lần sau mẹ phải cẩn thận với dao nha. Mẹ phải ăn đồ ăn nhiều vitamin K.

Suy ra ai thương PD nhất đây?

Sunday, September 25, 2011

Mai - Quốc Dũng

Bài "Mai" của Quốc Dũng tìm trên mạng ít thấy. Ngày xưa có băng cassette Huy MC hát rất hay. Elvis Phương và Vũ Khanh hát cũng hay nhưng tìm không thấy.

Tìm được mỗi version Đức Long hát, tự nhiên tưởng tượng giống giọng hát của Lừng, cái này chỉ có Đậu xác nhận được thôi. Dạo này có vẻ Đậu không còn blog hào hứng như trước nữa, thấy buồn ghê ta. Và thỉnh thoảng nhớ mấy bạn cũ, như bạn Hạnh Phúc Lang Thang chẳng hạn, chẳng rõ bây giờ ở đâu, làm gì....





Tống được bài dịch cuối cùng đi được người phẻ nhẹ như bông, liền nhảy song phi mấy cái sãi tay sãi chân cho nó sướng :)

Quod me nutrit me destruit

Câu này hay: What nourishes me also destroys me. Cái gì vừa nuôi dưỡng mình vừa hủy diệt mình?

-------------

Hôm nay lần đầu tiên đi cái Outlet Mall nổi tiếng nhất ở Perth - Harbour Town. Ở đây, đồ hoặc là dỏm như Forever 21, hoặc là đắt một cách vô lý. Nói vậy chớ cuối cùng mình cũng rước về một cái cardigan (để bỏ hình lên sau).

Nhớ mấy cái Mall ở Mỹ chết đi được. Nhớ Jcrew dã man.

Bây giờ chẳng lẽ thú nhận muốn quay lại Mỹ sống vì ham shopping. Nhưng mà còn một lý do không hề phù phiếm tí nào - muốn Việt và Duy vào mấy trường đại học xịn bên đó. Còn ngoài ra, ở Úc thanh bình, hưởng thụ cuộc sống nhiều hơn, và đặc biệt là con người rất rất thân thiện.

Nhắc đến vụ hưởng thụ, bố Việt mới mua cái thuyền, chạy thử trên sông rồi, "đã" lắm lắm luôn.

Friday, September 23, 2011

Mùa thu không trở lại

Nghe bài này trong lúc làm việc là thôi luôn, khỏi có tập trung nhen con (là tự nói với mình).

Cảm giác ở giữa một mùa thu đẹp thật khó tả, nhưng mà rõ nhất là cảm giác mong manh của cái đẹp, chưa xa mà đã thấy luyến nhớ rồi. Sến và éo le vậy đó.

Cũng sắp kỷ niệm 13 năm ngày bố mẹ cu Việt chính thức ký giấy bắt tay vào công cuộc hãm hại đời nhau. Amazing!

Giả như có ai hỏi, có kinh nghiệm gì truyền lại không, chắc mình chỉ lắp bắp được mỗi câu "Marriage is tough, man!"


Sunday, September 18, 2011

A Bunch of Phonies

Mình thuộc dạng ruột để ngoài da. Thích ai nói thích. Ghét ai sực luôn không khách sáo.

Vừa đi một cái tiệc. Chính xác là một buổi tụ tập ăn uống của một số bạn Việt Nam, đa số sang đây du học rồi định cư. Gặp nguyên một đám rởm đời. Rởm nguyên chùm luôn. A bunch of phonies.

Thề sẽ không bao giờ tốn thời gian ở những chỗ như thế này. Bạn nào bạn nấy ôm một đống thuốc nổ, nổ vang trời, miểng văng tá lả. Nhưng thời này cũng khó nổ, search một cái nó lòi đuôi xạo ra ngay.

Rồi mình nghe một đứa hỏi chồng mình làm gì. Chồng mình đáp "professor của UWA", cái tự dưng tắt đài như bị cúp điện vậy đó.

Ngồi đợi hơn 1 tiếng thì chủ nhà cho con nít xuống ăn trước. Nữ chủ nhân chỉ 2 đứa con của mình rồi nói với anh chồng "kêu mẹ tụi nó xuống lo cho tụi nó đi." Mình đứng sát bên ẻm mà ẻm không hay, nghe ẻm nói thiệt vừa hỗn vừa hãm. Tính phủi đít về ngay nhưng nghĩ lại làm vậy hơi bị căng nên xách 2 cái tô đi lấy bún cho tụi nhỏ. Tụi nhỏ vừa ăn xong là mình xéo luôn, miệng nói đúng 2 từ "tổng chào".

Thursday, September 15, 2011

Friday 9/16/2011

Khi công việc dịch thuật bắt đầu thịnh vượng thì mình cũng kịp nhận ra nhược điểm lớn nhất của mình khi làm công việc này - sự thiếu tập trung.

Mình có thể vừa làm vừa nghe nhạc, coi quần áo, vừa đọc blog và comment tá lả như thể mình ăn rồi chỉ chực có làm bao nhiêu thứ đó :))

Cho đến lúc gần đến giờ nộp bài, mình hì hục làm việc như thể không có ngày mai, tim hồi hộp và không tránh khỏi vài cái "panic attacks". Mỗi bài dịch phải hoàn tất trong vòng từ 24-48 giờ. Tổng cộng có 3 bài nhận vào chiều thứ 5, sáng thứ 2 giao. Mỗi bài hơn 2 trang một tí.

Tuần trước, sau khi tống được 3 bài đi, soi gương thấy mình tiều tụy thấy ghét luôn :)))

Tuesday, September 13, 2011

True to Myself

Sáng nay tự nhiên "in a bad mood" khủng khiếp. Làm sao cho vui lên ta?????

Sáng nay, cùng nghe bài "True to Myself" của Ziggy Marley với Việt. Tức quá không embed bài này được. Việt bảo bài này có trong phim Toy Story.

Ở đời, không gì sung sướng và dễ chịu bằng được là chính mình, mọi lúc mọi nơi.
------------

Việt dạo này đăng ký học chương trình nâng cao online - tự làm bài, tự gởi đi. Sáng nay ngồi với V, thấy V email cho cô phụ trách, rồi attach cái file bài tập. Email lời lẽ chững chạc tự tin làm mẹ tự hào muốn chết, mỗi tội cuối thư quên cám ơn cô để mẹ phải nhắc.
-----------

Việt là một cậu bé giàu yêu thương, có óc quan sát và khiếu khôi hài vượt tuổi.

Ngồi coi phim cùng anh Duy, phim "Vampire Night", mẹ nghe giọng Việt lanh lảnh.

- Anh có thấy tội nghiệp cho bông hoa không? (hình như trong phim có bông hoa bị chết thì phải).
- Anh ơi, tại sao con gái dễ khóc vậy?
-Sao đàn bà dễ nghe lời người khác vậy anh ơi?

Hỏi trúng anh "chã" thì biết gì mà trả lời :)))))

Sticky situation

"Say no" không phải là chuyện dễ chút nào, đặc biệt đối với mình.

Vừa thả một cái email xong, trút đi một chuyện khó xử cứ lấn cấn bữa giờ.

Số là mình vừa quen một chị kia, được 1 tháng là cao tay. Chị này người Mỹ, qua Úc được 2 năm, là một "Rabbi" của đạo Do Thái giáo.

Quen được hôm trước, hôm sau đã nhờ đón con (học cùng trường Việt) về nhà mình, rồi hai tiếng sau mới tới đón con về. Kể từ đó là nhờ liên tục hàng tuần. Có khi thằng con chơi đã ở nhà mình xong, lại nhờ tiếp chở nó về nhà. Mình bắt đầu thấy dấu hiệu lợi dụng quá trớn.

Hôm qua bận gì đó nên thả thằng bé sáng sớm ở nhà mình để nhờ dẫn đi học giùm. Thằng nhỏ mũi dãi lòng thòng, chưa ăn sáng và không có gì để ăn trưa - thứ Ba canteen đóng cửa. Thế là cho nó lau mũi, ăn sáng, và kiếm đại cái gì pack lunch cho nó.

Ngày mai tiếp tục nhờ đón và baby sit tiếp. Mình chịu hết nổi nên vừa tống email từ chối, nói chuyện thì ngại không dám nói. Đang hồi hộp không biết có chịu thông cảm không, hay tiếp tục nhờ tiếp. Ở đời có nhiều người lạ lắm.

Sunday, September 11, 2011

Op Shops (5) : Chanel Bag

Sau khi mua cái túi này về, mình lên mạng nghiên cứu xem túi giả túi thật nó như thế nào, rồi thành chuyên gia luôn. Giỡn chơi chứ mình cũng không chắc 100% túi này có phải Chanel thật hay không. Nhưng mình biết chắc một điều, mình chưa có cái túi nào đẹp như vầy. Đường kim mũi chỉ đều tăm tắp, không có cọng chỉ nào dư ra. Mọi chi tiết đều hoàn hảo. Túi nhìn vẫn mới mặc dù bên trong khá cũ. Phía trong có một miếng da in chữ Chanel và Made in Italy.


Photobucket
Dây đeo bằng sắt bọc da, đường may như mũi thêu tay.


Photobucket
I bought it for $4 only!!!!!


Chủ Nhật 9/11/2011

Kỷ niệm 10 năm 9/11. God bless the USA.

Có nhiều điều, mà khi đã đi ra khỏi nước Mỹ, mình mới có dịp so sánh và ngưỡng mộ. Ví dụ như chính sách nhập cư, tị nạn, viện trợ nhân đạo....Không nước nào "generous" bằng nước Mỹ.

Ví dụ một chuyện nhỏ thôi. Ở Mỹ, đi xin học cho Việt, không ai hỏi bất cứ giấy tờ liên quan đến tình trạng nhập cư của mình hết. Never ever! Ở Úc, phải trình passport cho họ xem visa, phải khai báo loại visa nào, ngày nào hết hạn.... Bất cứ đứa trẻ nào lọt vào nước Mỹ cũng đều có quyền được đi học. Trẻ sinh ra trên nước Mỹ nghiễm nhiên trở thành công dân Mỹ. Úc thì miễn đi.

Nói như Dalai Lama "America is the champion of democracy, freedom and human values" mình thấy cũng đúng, chứ không phải do Mỹ mở rộng cửa đón ông rồi ông nói như vậy.
--------------------

Từ nay, Việt sẽ ngủ với anh Duy, bố mẹ chính thức ngủ riêng, hahaha.....cũng 10 năm rồi giờ mới lại ngủ riêng. Tự do quá giờ làm gì đây ta :)))))))
--------------------

Việt hay nói những câu bâng quơ mà làm cười bể bụng.

Hôm qua Việt xin thêm đồ ăn "Mẹ còn nữa cho con thêm đi. Con thèm giống như con bò thiếu đồng cỏ." Hay là "Dơ như con heo lăn vào mud". Hay "Làm đồ không có lý do sao vui vậy đâu né." Ý nói có những người làm chuyện nọ chuyện kia mà không reason, không có mục đích gì hết.

Vô địch là câu này. Cái khẩu hiệu của trường Việt "Inglewood Primary School : CARING and SHARING" (Trường tiểu học Inglewood: quan tâm và chia sẻ). Việt phù phép cho nó thành "Inglewood Military School: FIGHTING and BITING" (Trường quân sự Inglewood: đánh nhau và cắn nhau, hahaha). Mẹ dặn vô trường thôi im đi, đừng phổ biến câu này coi chừng gặp rắc rối. Gì chớ mấy thằng mất dạy mà vớ được thì khỏi nói đi.
-----------------
Viết linh tinh chỉ là cớ để post mấy cái hình hoa cho Mía thôi.

Photobucket
Không biết hoa gì (mộc lan?) mọc sát hàng rào

Photobucket
Hoa dại ven đường, xinh ha :D

Saturday, September 10, 2011

The Worst Songs of the Nineties

Trong số 10 bài hát dở nhất của thập niên 90s do độc giả Rolling Stones bình chọn, có 2 bài mình ghét, à không phải nói là "thù" mới xứng. Đó là bài "My heart will go on" của Celine Dion và "Barbie girl" của Aqua. Bài "Barbie girl" đúng là không chịu nổi. Hồi xưa ở Việt Nam, ngoài bài này ra còn có bài "Lemon Tree" của Fool's Garden nữa, đi đâu cũng thấy hát. Sáng bảnh mắt ra là nghe nhà hàng xóm chơi bài này, đi ngoài đường thấy xe bán kẹo kéo cũng chơi bài này, tối uống cà phê cũng nghe bài này, riết rồi thù luôn.

Trong số 10 bài trên, mình thấy oan nhất là bài "What's up?" của 4 Non Blonds, đơn giản vì mình thích bài này :)))

Thursday, September 8, 2011

Op Shops (4)

Gần 3 giờ sáng rồi. Thôi thức cho trắng dã luôn đi :)

Dạo này bộ sưu tập túi xách của mình lên đời dần dần.

Photobucket
Đố hiệu gì đây chị em?

Photobucket
I bought it for $7.99

Wednesday, September 7, 2011

Spring in Perth

Mùa xuân đầu tiên nên háo hức. Nghe nói mùa xuân là mùa đẹp nhất ở đây.
Sáng nay vác máy đi chụp hoa cho Mía.

Photobucket
Đây là hoa có mùi thơm dễ thương mà mình nói ở bài trước. Nó mọc dại lẫn trong cỏ.

Photobucket
Ngất ngây với cái hình này :)

Photobucket
Này thì hoa mai. Đào và mai đủ bộ cho mùa xuân.

Còn một tỉ hình hoa cho Mía, chị sẽ post từ từ.

Thêm cái hình mới chụp sáng nay.

Photobucket
Hai anh em, ý lộn cha con, ý lộn cậu cháu nhà nó.
Giờ mình thành bà trùm của 3 người đàn ông (suýt nữa thay "bà trùm" bằng "mẹ mìn")

Sunday, September 4, 2011

Chủ Nhật 9/4/2011

1. Tự nhiên nhìn lại cái avatar của mình sao thấy nhụt dụt quá, muốn đổi cái khác nhưng mà lười. Nếu đổi chắc phải làm cái hình chổng mông cho nó ý nghĩa. Không phải khiêu dâm nhưng muốn nói mình chả coi cuộc đời ra cái gì :)

2. Càng dịch dịch dọt dọt càng thấy mình ngu.

3. Gọi cho Ba, Ba nói đang ở Đà Lạt với Me. Thấy vui vì Ba vẫn còn gân, vẫn có thể chở Me từ Nha Trang lên Đà Lạt bằng honda. Dặn Ba chạy xe cẩn thận ba ngày lễ. Nghĩ về những người thân ở Việt Nam, mình hay lo lắng vụ đi đứng xe cộ.

4. Thằng con nuôi, hay chính xác là thằng cháu gọi mình bằng mợ, nó "chã" không sao kể xiết. Sắp 16 tuổi đầu mà không có tí ti gì cái gọi là "life skills". Hai vợ chồng cần nhiều thời gian để huấn luyện lại nó, nhưng từ từ thôi không thằng nhỏ tủi thân. Nó to béo như gấu nhưng chậm chạp như rùa. Đi bộ với nó mình toàn bỏ nó lại một khoảng xa. Nó đi chầm chậm, đầu nhìn xuống chân không biết trời trăng mây nước gì ráo. Mẹ nó bảo ở Việt Nam nó đi bộ toàn bang dzô cột điện không hà. Đang dạy cho nó cách băng qua đường. Còn thêm nạn đứng đâu là móc mũi, ngoáy tai, cậy ghèn không ngừng nghỉ đến đó, hihi....Ở đây mà làm như vậy người ta sẽ cho là rất tởm. Ôi, nhưng bù lại nó học giỏi dã man, lớp 9 vừa rồi đạt giải nhì toán toàn quốc (hồi trước mình cũng từng ẵm một giải nhì toàn quốc môn Anh dzăng, tiện thể khoe luôn), đầu năm lớp 10 vừa rồi vào trường chuyên Lê Hồng Phong. Ngày mai là ngày đi học đầu tiên của nó ở đây. Nhìn học bạ toàn điểm 9,10 thầy cô ở trường mới ai cũng lác mắt.

5. Xuân về hoa nở khắp nơi, mình bắt gặp cả hoa mai ở đây nữa. Thích ghê! Có một loại hoa dại có mùi thơm dễ thương đến độ mình ước gì có thể chế nước hoa từ loài hoa này. Phải kiếm mấy cái hình hoa bỏ vô mới được.

Sunday, August 28, 2011

By Your Side - Sade

Bài này hay quá, đem về cất ở đây :)
Từ rày mình biết mình sẽ là big fan của Sade.
Thanks Jazzy!


Saturday, August 27, 2011

Khi bố vắng nhà

Hôm nay chồng về Việt Nam đón con nuôi. Nói con nuôi cho sang, chứ là thằng cháu gọi chồng là cậu ruột. Nhưng mà giấy tờ đầy đủ, mai mốt đi đâu thì tha nó theo đó :))

Có mấy bạn ở Perth, hỏi ra bạn nào cũng kẹp một đứa con nuôi là cháu chắt trong nhà.

Trời ấm nên mẹ con dắt díu nhau đi chơi.

Photobucket
Xe đạp mới của Việt

Nhà đã có xe đạp bố, xe đạp con, chỉ thiếu mỗi xe đạp mẹ. Ở Perth, dân tình đi xe đạp nhiều, nhìn khỏe khoắn và thanh bình. Perth có hệ thống đường dành riêng cho xe đạp rất tuyệt vời cho nên bố Việt sẽ đi làm bằng xe đạp. Hiện giờ Việt cũng đạp xe đến trường, mẹ chạy bộ theo sau. Thể dục thể thao đến dư thừa :)

Chụp mấy tấm hình xung quanh nhà.

Photobucket
Mấy cái chai dùng để trang trí phía trước nhà, nhìn hay hay


Photobucket
Một nhà khác, cây dừa được trang trí bằng ấm chén đủ loại.


Photobucket
Má nó (cái áo hơi có vấn đề nhưng thôi kệ đi)


Friday, August 26, 2011

Color Block

Vào blog Extra Petit thấy cái color block shell của Ann Taylor xinh ghê. Mình đi shopping mà thấy đồ color block thì mắt sáng cũng như thấy bất cứ cái gì có chấm bi :))

Photobucket


Dạo này mình đóng blog, thỉnh thoảng mở ra giao lưu tí, nhất là để tám chuyện quần quần áo áo. Hy vọng bà con không nghỉ chơi với mình :))

Wednesday, August 24, 2011

Thứ Tư 8/24/2011

Tình cờ tìm thấy bài này, nghe được được nhưng nghe nhiều tí chắc ngấy liền, thuộc dạng easy music. Lời nhàn nhạt rỗng rỗng.

Lớp mình học nhảy có một bạn 21 tuổi. Bạn kể đã từng sang Los Angeles và làm việc với một producer nào đó để đi theo con đường sáng tác nhạc. Rồi nhận ra sáng tác nhạc không phải sở trường của mình, bạn chuyển sang viết truyện và tự bỏ tiền xuất bản cuốn sách đầu tay. Mình nghĩ bạn này sao may mắn, tức là được làm bất cứ điều gì mình thích khi còn trẻ. Mình đoán chắc gia đình khá giả, bố mẹ support con hết mình nên chẳng phải lo toan cơm áo gạo tiền.





Tối mai anh bay. Anh hỏi hai mẹ con ngủ một mình sợ không, em nói em không sợ.
Mai anh rủ em xuống downtown ăn trưa với anh.

Sunday, August 21, 2011

Thứ Hai 22/8/2011

Đêm qua thức hơn 3 giờ sáng dịch bài. Mệt quá chịu không nổi. Mệt ngay lúc đó và mệt cả bây giờ. (Làm sao bứt cái mệt ra khỏi người đây?)

Không biết chuyện gì mà sáng nay nằm trên giường nghe Việt nói với Bố "Con cũng chỉ là một đứa bé, giống bố hồi nhỏ thôi". Dạo này, câu này hay bị Việt lạm dụng mỗi khi bị bố mẹ rầy la.

Ghi ra cái này để lưu lại cảm xúc của mình khi, chưa đầy một tuần nữa, mình sẽ chia tay với cuộc sống cũ với 3 người - vợ chồng và Việt. Mình sẽ nhớ nhứt những lúc nhà chỉ luẩn quẩn 2 mẹ con với nhau. Việt thỉnh thoảng đến gần hù mẹ khi mẹ đang bận rộn nấu ăn trong bếp, đó là một thú vui nho nhỏ của con.

Gia đình mới với thành viên mới. Mong chỉ có yêu thương, ngoài ra không kể những thứ lẻ tẻ khác.
-------------

Chiều nay anh gọi nhiều lần mà em bận nấu cơm nên không để ý, tổng cộng tới 6 cuộc gọi nhỡ. Từ rày em sẽ nhớ đi đâu cũng kè kè cell phone bên mình nhỡ có chuyện gì. Lúc về tới nhà anh nói anh bị kẹt trong thang máy hơn 30 phút, anh tìm cách gọi cho em để nói chuyện cho vui. Thương anh chịu không nổi :(

Anh kể có bà nào tốt bụng đứng bên ngoài hỏi han và chuyện trò cho anh đỡ buồn. Anh bảo bà về đi mà bà không chịu. Xong anh quay qua chọc bả "If something happens to me, please tell my wife that...." làm bà tưởng thật quýnh quáng bảo "Give me her number". Anh mê giỡn lắm phải không???

Friday, August 19, 2011

Tin vui

Hôm qua dịch dọt nên thức đến 1 giờ sáng. Sáng tính nướng râm riu cho đã nư nhưng nhận được tin vui nên dậy sớm luôn.

Nhà mình sắp có thêm con nha bà con. Không phải mình sản xuất em bé như DQ đâu, mà là ready-made baby, hay còn gọi là con nuôi. Bé này bự rồi, đang học lớp 10. Tuần sau nó sẽ bay sang Úc.

Vậy là Việt có anh và mình sẽ bớt lo lắng khi phải nuôi dạy một đứa "con một".

Eagles - New Kid In Town

Đang mắc dịch mà phải chống cơn buồn ngủ bằng nghe nhạc :))

Eagles mà nghe "Hotel California" thì chỉ có nhàm muốn đi ói thôi.




Thursday, August 18, 2011

Thứ Sáu 19/8/2011

Nhận tin sắp có bài dịch thử, tự nhiên hồi hộp ghê :)))))

Mình kể với Bà Ruth mình sắp có việc làm, kiếm tí tiền và sẽ làm gì, làm gì. Ruth nói liền "Don't count your chickens before they're hatched. Got the message?"

Haha, cả đời mình toàn đếm gà trước khi trứng kịp nở không hà. Daydream là nghề của mình. Ví dụ, mình ước nếu trúng số mình sẽ làm gì, đi đâu, cho ai tiền.....mọi thứ chi tiết sẵn sàng, chỉ mỗi có đợi trúng số thôi.

OK, I'm soooooooooo excited now. Wish me best luck, guys!

Năm 2007

Em thích những tấm hình chụp năm 2007. We still looked young and fresh then ;)


Photobucket
Bố tạo dáng bên cột đèn
(có thằng cu đứng dõi mắt nhìn theo Bố có dễ thương không???)
(your dad is so handsome Viet . You know that for sure, dont you? But when I ask you if I am beautiful,
your answer will always be "you are just OK" (sign)


Photobucket
Bà nội đẹp...


Photobucket
Mẹ cứ cười điệu mặc cho con mếu máo
(không có guốc cao nhìn lùn thấy thương)

I want to come back then.


Perth cuối đông

Mùa đông ở Perth cũng không tệ lắm, chỉ do cái nhà mình ở lạnh lẽo không bình thường, tức là ngoài trời đã ấm lên biết bao nhiêu mà trong nhà vẫn lạnh cúm rúm. Ngược lại mùa hè cũng vậy, trong nhà bao giờ cũng nóng hơn bên ngoài. Không có central heating thiệt khó chịu; sáng sớm chui ra khỏi chăn là một cực hình. Lúc tắm cũng vậy, chỉ muốn đứng dưới vòi sen miết thôi, đến nỗi da khô nẻ vì tắm nước quá nóng.

Thật ra, mình thấy ở đây mùa thu, mùa đông và mùa xuân nó quyện vào với nhau không phân biệt rõ ràng từng mùa một.

Photobucket
Cây chanh ở sân sau, vẫn đầy lá và sai quả giữa mùa đông


Photobucket
Con đường Việt và mẹ đi học mỗi ngày, thơ mộng có thể làm thơ được
(giá có ai chụp hình hai mẹ con nhỉ)


Hôm nay:
Nhận được tin vui của Lan, hứa liên lạc với Lan thường xuyên hơn. Tự nhủ không được hứa lèo :)
Quên sinh nhật Nga, thật trớ trêu.

Ngày mai:
Nhớ mang máy ảnh chụp hoa hòe hoa sói xung quanh nhà cho vui.
Volunteer ở thư viện đến 12 giờ.
Lại nhà Gillian chơi.

Wednesday, August 10, 2011

Homemade Natural Shampoo

Đang quởn nên tính tự chế ra một loại dầu gội từ thảo dược, càng ít hóa chất càng tốt.

Công thức mình lấy từ đây.

* 1 cup nước cất.
* 2 tbsp. rosemary khô hoặc ¼ cup rosemary tươi
* ⅓ cup liquid castile soap
* ¼ tsp. Jojoba oil
* 25 drops tinh dầu rosemary
* 1 tbsp. mật (honey)

Ở đây mình thấy rosemary mọc hoang đầy đường, còn mua thì không biết mua ở đâu. Mấy cái tinh dầu thì mình có cô bạn học chung lớp nhảy có business buôn bán đủ loại tinh dầu. Trước mắt mình mua thử tinh dầu rosemary, lavender và lemongrass về xài thử (tự chế biến dầu dưỡng da luôn). Chỉ có mỗi "liquid castile soap" là mình không biết là xà bông khỉ gì.

Tóc đang khô và rối xù, mỗi lần chải rất mệt, lại rụng nhiều nữa nên thử mày mò cách cải thiện xem sao. Vụ này làm mình nhớ đến con bạn tội nghiệp hồi lớp 1. Nó có mái tóc dài và dày, đặc biệt là đầy chí. Bà ngoại trị chí cho nó bằng cách xứt thuốc rầy (trừ sâu) lên đầu nó rồi lấy khăn ủ lại. Mấy đứa bạn cùng lớp bảo nó chết vì nhiễm độc.

Nếu mấy bạn thấy mình tự dưng đóng blog thì hiểu hoặc là mình đang bị tẩu hỏa nhập ma, hoặc là đang bận day dứt vì nỗi khổ không tóc nha.

Hôm nay đẹp trời và bị chứng tiêu chảy blogging.

Rod Stewart - Downtown Train

Coi video bài này lần đầu tiên ở nhà nhỏ bạn năm 91 gì đó. Thời đó nghe được một bài lạ như vầy là "big deal". Nhớ trong băng video đó còn có thêm bài "Kingston Town" của UB40 rất hay.

Will I see you tonight
on a downtown train
every night is just the same
you leave me lonely now

Mỗi người nghe bài nhạc sẽ tưởng tượng ra một câu chuyện cho riêng mình, còn mình nghe bài này thì nhớ New York kinh khủng. Ước gì trở lại đó thêm nhiều lần nữa thì mới thỏa.

Và nhớ những chuyến tàu đi vào downtown Denver.

Rồi một ngày nào đó sẽ nhớ những chuyến tàu vào trung tâm thành phố Perth xinh đẹp.

Thôi chấm dứt cái sự sến ở đây. By the way, có ai thấy Đàm Vĩnh Hưng giống Rod Stewart không????:))))




Tuesday, August 9, 2011

Random Pics

Just looked through the old pictures and realized each one told me a story.

Photobucket
Việt vừa được bố cắt tóc xong

Mỗi giai đoạn V có một thói quen/tật gì đó. Đây là thời kỳ ưa tạo dáng và thích bặm môi trợn mắt. Hiện giờ chắc đang ở thời kỳ tự khẳng định mình hay sao đó. Thật ra Việt tên là Việt Dũng, nhưng học ở đây mà kêu "Dung" sẽ trở thành mục tiêu cười cợt của nhiều đứa nên đổi thành Việt cho tiện. Bây giờ, ở nhà V muốn bố mẹ gọi Việt là Dũng. "Dũng" là tên ông nội đặt cho V. Hai ông cháu cùng tên; Việt và ông chỉ khác nhau mỗi tên lót. Vậy nên hồi giờ ở nhà cũng không có ai gọi V là Dũng cả.

Nhắc đến vụ mục tiêu chọc ghẹo của bạn học hồi còn nhỏ thì mình đây cũng là nạn nhân. Mình bị chân thấp chân cao, hai chân chênh nhau hơn một phân gì đó. Chỉ có vậy thôi mà cũng từng là một nỗi khổ. Sợ bị chọc ghê gớm.

Già rồi vẫn bị chọc. Hồi về làm dâu ở nhà chồng, có lần đi bộ trong xóm, đi ngang qua một đám đánh cờ đầu hẻm, bị một thằng trong đám đó nó cứ xướng "chấm, phẩy, chấm, phẩy" theo mỗi bước chân của mình. Kỳ đó về kể chồng nghe, mấy hôm sau gặp lại thằng đó trong xóm, chồng chận lại hỏi "Ê mậy, hôm bữa mày chọc gì vợ tao vậy, mày nhắc lại cho tao nghe cái coi". May mà tên đó đáp lại hiền khô "Dạ em đâu có chọc chỉ gì đâu anh", không thì lời qua tiếng lại chắc có đánh nhau.

Mỗi lần đi sửa quần ở VN, mình hay nói với thợ may, anh cắt bên này cho tui 2 phân, bên kia 3 phân, thì thể nào người thợ may cũng hỏi "Ủa, sao kỳ dzậy?" :)))


Photobucket
Hình này tếu tếu (Virginia Beach)