Trước khi rời nhà chồng đi Mỹ, tất cả kỷ vật, thư từ, nhật ký... gom lại để trong một cái tủ sắt duy nhất. Cái tủ khá khiêm tốn, không chiếm nhiều chỗ.
Cách đây mấy tháng gọi về Việt Nam mới hay cái tủ đó bị dẹp đi. Đồ đạc bên trong phân tán lung tung không hề hỏi ý kiến. Vài cái quần áo cũ của Việt mẹ lưu giữ làm kỷ niệm thì đem cho thằng cháu trong nhà mặc. Vấn đề là không thiếu áo quần để cần thêm một vài cái.
Còn ba cái áo dài cũ, một cái mẹ mình tặng nhân dịp tốt nghiệp, vài cái có ý nghĩa đặc biệt khác. Nhà hỏi, áo dài cũ vứt hết nhé. Chắc không ai trong nhà xài được thì vứt đây.
Còn mớ tóc tơ của Việt? cái rốn khô của nó? Nhật ký của mình????? tất cả vô cái xó nào gòi?
Music, Friday Afternoon (78)
14 hours ago
ôi, nghe muốn khóc giùm chị vài cái quá, em cũng có bị ấm ưc như vậy roài. hỏi lại xem có ai cất đâu đó ko chị,ko thì coi như cất kĩ trong tim,lâu lâu tự mình moi ra lại vậy
ReplyDeleteTốc hành gọi vòng vòng gom đồ lại Tr ơi, uổng quá, mình cũng bị y chang vậy đó. Đồ của mình trước khi chống lầy gom 1 tủ, lần lên SG đi làm giao cho nhỏ em, nhỏ em dọn nhà giao lại cho người cậu, giờ cậu mất, hổng biết nó về đâu???
ReplyDeletehaizz, thiệt là vừa buồn vừa bực! chia buồn cùng chị.
ReplyDeletenếu mình không trực tiếp nắm giữ vận mệnh...cái tủ đó thì phải đành thôi chị!
ReplyDeletechị nói thời gian chữa lành mà...
giờ thích cái gì nhớ giữ thật kỹ, bảo trì full service thường xuyên nhé :^)
sẽ bực và buồn nhất khi ai đó quẳng kỷ niệm của mình ra đường.
ReplyDeleteTrời ơi, em có một lần làm muốn sập nhà vì dân tình cứ tự do tứ tán bao nhiêu là sách báo cd và những thứ 'giẻ rách' của mình :((
ReplyDeleteÀ chưa hết, còn bị nói 'toàn đồ lạc xoong ko mà làm thấy ghê' :((
ReplyDeleteHic...hóa ra mình cũng có người đồng cảnh ngộ, mất sạch, tiếc ngẩn. Có điều case của em là ngộ sát chứ không phải cố sát. Hồi trước nhà em ở cũ nát quá nên đến lúc em đi thì tự nó rơi rụng dần dần.
ReplyDeleteHic, hỏi vậy rồi có vất hết áo dài cũ không chị? Tiếc vậy! Còn cái rốn khô? Trời, có bị vất luôn không?
ReplyDeleteCám ơn đã chia sẻ với mình.
ReplyDeleteNói như nhỏ Trương, mình là kẻ lưu giữ đồ lạc xoong hạng nặng. Tức cười là đẻ ra thằng con cũng y chang như vậy đó.
giá như cái tủ đó chờ mình về xử lý thì bớt đi bao nhiêu bực và ấm ức. Ngoài Bố Việt, Việt hay ba mẹ mình, ý nghĩ ai đó sờ mó vào những thứ cất trong cái tủ đó làm mình thấy bị xâm phạm kinh khủng. Anyway, kỳ này gom lại đem về quê cất cho chắc ăn.
Chị, em nghĩ chị đang giận nên chắc cũng ko buồn hỏi còn sót lại thứ gì đâu.
ReplyDeleteThôi chị thử nhờ anh C hỏi lại gia đình xem, còn vớt vát được món nào hay món đó, chứ để mất hết thì tiếc lắm, ko chịu được.
Anh C gọi rồi T. cám ơn em.
ReplyDelete