Nghe bài này trong lúc làm việc là thôi luôn, khỏi có tập trung nhen con (là tự nói với mình).
Cảm giác ở giữa một mùa thu đẹp thật khó tả, nhưng mà rõ nhất là cảm giác mong manh của cái đẹp, chưa xa mà đã thấy luyến nhớ rồi. Sến và éo le vậy đó.
Cũng sắp kỷ niệm 13 năm ngày bố mẹ cu Việt chính thức ký giấy bắt tay vào công cuộc hãm hại đời nhau. Amazing!
Giả như có ai hỏi, có kinh nghiệm gì truyền lại không, chắc mình chỉ lắp bắp được mỗi câu "Marriage is tough, man!"
Your Horoscope This Week: December 22 To 28
3 hours ago
SG cũng đang thu chị ạ, sến và éo le lắm. hehe. chúc mừng kỉ niệm ngày cưới của anh chị sớm, đề phòng em chu du Tây Bắc không vào được net. hihi.
ReplyDeleteTotally agree with you 'marriage is tough'.
ReplyDeleteBut you made 13 years and hope many more to go.
Congratations anh chi.
Congratulations!
ReplyDeleteCám ơn Imagine và Đậu.
ReplyDeleteChị hại em lắm, mới có gần 8g sáng mà mùa thu ko trở lại òi, nghe nản gì đâu.
ReplyDeleteLife is tough mà trong đó có marriage thôi à :).
Ủa chị, bên chị mùa xuân mà fải ko???
C ơi, e chúc mừng A - C!
ReplyDeleteMùa thu đẹp chị nhỉ?
Congratulations anh chị.
ReplyDeleteChúc mừng PD & C. Thử nghe "Mãi mãi bên em" do chính Từ Công Phụng hát và "Bài không tên 28" do Tuấn Ngọc hat.
ReplyDeletechúc mừng v/c PD
ReplyDeleteMùa Thu không trở lại 13 năm rổi há chị PD? Vậy thôi, kiếm mùa khác đi để mà tiếp tục với professor thêm vài chục năm nữa. :)
ReplyDeleteMình hơn nhỏ tròm trèm 15 tháng, Chúc mừng nghe!
ReplyDeleteMèn, hãm hại nhau thế mà stick with it được những 13 năm và hơn nữa thì .................. cũng đáng nhể ;-)
ReplyDeleteCongrats!!!
Cám ơn các bạn nhiều nhiều.
ReplyDelete@Nhỏ Trương: ừ bài đó nghe nẫu ruột ha. Bên chị mùa xuân (cũng đẹp) nhưng vẫn nhớ mùa thu ở những chỗ khác hơn :(
@Em Bông: mùa thu lúc nào cũng đẹp và lãng mạng. Ở giữa cảnh vật như thế, tự dựng muốn làm thơ. Nếu chị được như B, chắc chắn bây giờ đã có nhiều bài thơ hay để khoe rồi :D
@Bạn Mình: cám ơn đã giới thiệu 2 bài hát mới cho mình nha. Để mình nghe rồi comment sau.
Cám ơn Cap. Sức chịu đựng cũng có hạn đó Cap. Có khi phải đổi sang chiến thuật "thương yêu chiều chuộng" thôi.
ReplyDeleteMTKTL của Thái Thanh và quán cà phê Chiêu
ReplyDelete1 kỷ niệm không thể nào phai phai phai
Hồi nhỏ bản MTKTL của Thái Thanh tối nào chị cũng bật nghe rồi ngủ luôn, nghe hoài mà không chán đó Jazzy.
ReplyDeleteQuán cà phê Chiêu nghe quen quen vì chắc mình đã đọc ở đâu đó. Cà phê + nhạc + một người nào đó thì chắc khó phai :)
Chúc mừng anh chị, 13 năm quả là qua quá nhanh, thêm vài cái 13 năm nữa để thành thu tàn úa luôn nha chị :)
ReplyDeleteNhất định bạc đầu chứ không bạc lòng ha, cũng ước vậy đó Mía nhưng mà đời rất dễ lung lay, hic hic.
ReplyDeleteHihi, Chị được như Bông, là sao chị? Là vẫn còn được độc thân, tự do bay nhảy, tung tăng? Còn e thì ao ước được như chị, và lúc đó thì, e chẳng cần Thơ nữa đâu!
ReplyDeleteỒ không, ước làm thơ được đó Bông. Nhiều khi chị cảm thấy viết mình còn không diễn tả nổi huống hồ làm thơ.
ReplyDeletechị cũng có một cuộc sống bình dị thôi mà, đâu có gì đáng để ước ao nè :)))
quán Chiêu hay quán Chờ-iêu trên đường Cao Thắng đó chị, nghe kể là quán ruột của sinh viên SG xưa.
ReplyDeleteLần đầu em đến quán với bạn, ngỡ ngàng với tiếng hát...về nhà search lyric mới biết là MTKTL và nghe vài bản mới biết là TT, mới biết là mình hạp với TT hihi...và mới biết như thế nào là tính "nức nở" của giọng ca
---
ah chị Bông hắn nghĩ là 1 cái cây không thể lớn nếu không tưới nước, làm vườn các thứ các cái...
em cũng thích giúp hắn ờ(1) dzé nhưng em còn bé quá hehe
còn hắn thì lỡ cỡ như Britney ấy "im not a girl, not yet a woman..."
Bông có hiểu Jazzy đang nói gì không? chị thề chị hiểu được chết liền á.
ReplyDeleteHihi, Bông cũng vậy C ạ, nhưng chắc Bông đoán được hàm ý Guy 1 tí ti!
ReplyDeleteÀ, e thik cuộc sống bình dị với ng mà mình thương - yêu như vậy đó C!
ReplyDelete;)
chuc mung chi!
ReplyDeleteCám ơn Carpe.
ReplyDeleteem chưa thấy mùa thu nào dài như lần này
ReplyDeletevà các bài hát dường như cứ vô tận ấy
hèn chi em chẳng bao giờ đếm lá rụng
đếm khổng nỗi...
...những lần rơi
sao nghe nhuốm màu...đau thương.
ReplyDelete