Thursday, December 31, 2009

Goodbye 2009 and hello 2010

Còn mấy giây đồng hồ nữa là bước sang năm mới 2010. Năm nào cũng thức xem chương trình đón năm mới của ABC và năm nào cũng thức một mình, cha con nó ngủ khò từ lâu rồi.

Nhìn lại năm 2009 trước khi bước sang năm mới.

Is 2009 a good year to me?
Không có gì xui xẻo xảy ra. Không trúng số. Mọi thứ vẫn như cũ và tốt đẹp. Vậy là tốt rồi.

Happier or sadder?
Không biết nữa. Lúc này lúc kia. Túm lại thấy cuộc sống quá nhiều lo lắng, nhất là bên gia đình mình - ba me, mấy em và con cái của tụi nó.

Richer or poorer?
Không nhiều tiền nhưng chắc chắn giàu hơn năm ngóai.

Any illness?
Thỉnh thỏang vẫn bị nhức đầu xoang. Ngòai ra vẫn khỏe như trâu.

Bad habits?
Nghiện internet.

My favorite moment of the year?
Just happened a few days ago. I felt so sick because of my headache and wouldn't bother to get out of bed for dinner. My husband said, "Honey, I will carry you out for dinner."

Best Book I read?
Không có cuốn nào. Sẽ cố gắng đọc xong 1984. Mua cuốn này cách đây hơn 10 năm từ một quầy sách cũ trên đường Nguyễn Huệ, mua vì thầy Dương Ngọc Dũng có nhắc đến nó. Sách gì mà khô khan khó nuốt, mặc dù đọc tới đâu thấy đắc ý tới đó.

My favortie film this year?
"The Reader".

My favorite TV show?
"Ugly Betty".

My favorite song of the year?
"I told you so".

My wish for 2010?
-Sức khỏe và bình an cho những người thân yêu.
-Mọi thứ cứ y như vậy.
-Ước gì thằng cháu nói được. Ước gì nó bình thường.

My resolutions for 2010?
-Đổi kiểu tóc.
-Thay kính mắt.
-Giảm 3 ký.
-Tập thể dục nhiều hơn.
-Bắt cu Việt đọc nhiều hơn

HAPPY NEW YEAR TO EVERYONE!


Friday, December 25, 2009

Forever 21 - Cardigans

Tặng nhỏ Phụng coi đỡ buồn.

Hôm qua dạo ở cái mall gần nhà thấy Forever 21 khai trương cửa hàng mới, to chưa từng thấy. Nó rộng như một cái Department Store, gồm tới 2 tầng. Chỉ tính dạo qua coi nó bán cái gì mà nhiều dữ vậy, cuối cùng chết dí ở đó nguyên buổi.

Kỳ này Forever 21 có nhiều áo khóac kiểu "drape cardigans" mà tui rất thích. Lọai áo này không có khuy nút gì hết, nhìn giống như chòang khăn trên người.


Forever 21 cardigan 1



Forever 21 cardigan 4


Nói ngay ra thì đồ của Forever 21 chỉ được cái mô-đen thôi chứ chất lượng kém. Đường kim mũi chỉ may ẩu, áo giặt mấy nước đã nhìn bèo nhèo.

Cuối cùng, tui chỉ có rước cái này thôi. Thích màu hồng phơn phớt. Thích chất vải không quá dày. Áo này sẽ mặc khóac ngòai mấy cái áo dây, để che phần lưng mà tui không muốn phô ra.


My Forever 21 cardigan



Có mấy cái áo len không tay cũng dễ thương, mặc mùa xuân rất đẹp


Photobucket



Forever 21 cardigan 3

Saturday, December 19, 2009

Thầy của Việt

Thứ Sáu vừa rồi là bữa học cuối cùng trước khi Việt nghỉ Đông.

Mấy bạn trong lớp Việt, có đứa tặng thiệp Giáng Sinh cho thầy, có đứa tặng quà cho thầy, có đứa không có gì cả. Nhưng thầy tặng quà cho tất cả học trò trong lớp: mỗi đứa một cuốn truyện, một cây viết chì, một cây kẹo, một cái chuông leng keng, và đặc biệt nhất là tấm hình họa khuôn mặt nhìn nghiêng của đứa học trò.

Đây là hình của Việt. Giống Việt quá chừng, nhất là cái mũi. Đầu mũi tròn tròn nhìn rất tếu.

A gift from Viet' teacher


Việt kể thầy nhờ một cô vào vẽ cho đám học trò. Mỗi đứa ngồi yên trên ghế, có đèn chiếu vào và cô sẽ vẽ theo cái bóng khuôn mặt nhìn nghiêng in trên giấy.

Thầy của Việt nhìn rất ngầu, do cái đầu cạo trọc bôi gì không biết mà láng o. Thầy rất nghiêm và hay la mấy đứa hư trong lớp. Chưa la tới Việt mà Việt đã sợ thẹt lét!

Nhớ hồi đầu năm học, sau khi họp phụ huynh học sinh xong, cuối tuần thầy gọi điện về nhà nói chuyện với mẹ Việt, hỏi xem Việt học hành có khó khăn gì không, có muốn yêu cầu gì không. Mẹ Việt đã cảm động đến líu cả lưỡi.

Phải công nhận thầy rất tận tâm.

Friday, December 18, 2009

Thứ Sáu 12/18/09

Tối nay làm cơm hai món : tôm xào và súp khoai tây.

Súp khoai tây thì đơn giản. Cánh gà nấu lấy nước ngọt. Nấu được một lúc thì cho một củ hành tây nhỏ vào cho nước gà thơm. Lọc nước gà qua một cái rây, vứt hết xương xẩu. Cho khoai tây vào nấu vừa chín thì nêm nếm vừa ăn, múc ra tô. Hết hành ngò nên chỉ có vậy thôi. rắt ít tiêu lên.

Món tôm xào hơi cầu kỳ. Tôm lột vỏ rửa sạch, dùng giấy thấm cho thật khô. Ướp tôm với một tí xíu muối, nước tương, tiêu và dầu mè trong 30 phút cho thấm gia vị. Xào tôm với dầu, tỏi bằm và gừng xắt sợi. Xào lớn lửa và đảo nhanh tay, tôm vừa chín trút ra đĩa. Rau rến lục lọi trong tủ lạnh chỉ còn lại broccoli và bắp cải (vẫn chưa đi chợ). Xào rau với dầu ăn, một ít dầu hào và bột nêm. Rau chín cho bột bắp hòa với nước lạnh vào, đảo đều tay cho đến khi bột bắp sền sệt thì trút tôm vào trộn đều. Xong.

Tôm xào chia làm 2 phần, một phần để nhà ăn, một phần cho thằng Hàn quốc đồng nghiệp của chồng, ở cùng khu chung cư cho nên cũng là hàng xóm luôn. Vợ nó cũng thường hay nấu ăn rồi sai nó đem đồ ăn sang cho, giống kiểu hàng xóm Việt Nam hồi xưa.

Nhà nó mê đồ ăn Việt Nam, đặc biệt là món chả giò, gỏi cuốn và phở. Bây giờ vợ nó đã tự làm được những món này để đãi lại mình. Nói về món ăn Hàn quốc, chả có món nào mình thiết tha đến nỗi phải nhờ vợ nó dạy giùm.

Thỉnh thỏang mời vợ chồng con cái nhà nó sang dùng cơm thân mật. Nó cứ bảo mình, hôm nào mày nấu cái gì bị hư, cứ gọi tao sang, tao vét hết cho!

Có bữa ăn món bún đậu mắm tôm của người Bắc, vậy mà nó cũng xơi láng.
------------------------

Tối nay tuyết bắt đầu rơi, hy vọng đến sáng mai có nhiều tuyết để tụi con nít có thể trượt tuyết. Trượt tuyết ở đây là "sled", chứ không phải "ski".

Monday, December 14, 2009

Cần ý kiến để mua quà

Mua cái gì be bé xinh xinh tặng một đứa con gái 8 tuổi đây? Người tặng là cu Việt.

Ai có ý kiến gì giúp tui với, gấp gấp nha. Nếu chỉ luôn chỗ mua thì quá tốt!

Khách sạn ở New York

Cách đây mấy hôm, chương trình 20/20 của ABC có nói đến chuyện đặt khách sạn dựa trên những thông tin và hình ảnh miêu tả của khách sạn - thấy vậy mà không phải vậy. Đây cũng muốn chia sẻ ít kinh nghiệm.

Hè rồi cả nhà đi NY chơi. Lần này đặt phòng ngay tại NY chứ không ở New Jersey rồi đi tàu vào trung tâm như năm ngóai. Đặt khách sạn qua Expedia, giá phòng là $150/đêm, khách sạn 3 sao rưỡi, nằm ở mạn uptown gần khu vực Spanish Harlem (hèn chi thấy dân chúng tòan nói tiếng gì chứ có nói tiếng Anh đâu, hỏi bằng tiếng Anh thấy lắc đầu nguầy nguậy).

Hình công bố trên mạng trông khá sang trọng:

Valentine Rentals


...cho dù mặt tiền có hơi ảm đạm như thế này đi chăng nữa.

Photobucket


Thật ra, đây không phải là khách sạn mà là tòa nhà căn hộ.

Nội thất trong phòng cũng y như hình công bố, ngọai trừ:


Lối vào căn hộ nó như thế này:

Photobucket


Sàn nhà chi chít những chỗ như thế này:

Hotel in NY 3


Trong nhà bếp, cạnh bàn ăn, có một chỗ như vầy:

Photobucket

Đang ăn mà nhìn xuống chỗ đó thấy muốn ói tại chỗ. Cái gì mà nhìn dzàng dzàng như một bãi phóng uế!

Toilet thì đang tắm có con rết bò lên thật hãi hùng.

Về tới nhà, tui sọan ngay một cái email mắng vốn. Ngắn thôi. Chỉ mới đặc tả cái chỗ vàng vàng muốn ói ở trên, rồi thòng thêm một câu, nếu tụi bay cần hình ảnh minh họa, đây sẽ cung cấp đầy đủ, thì nhận được email hồi âm của Expedia hứa sẽ tặng coupon ở khách sạn trị giá $100. Thấy cũng tạm được nên chấm dứt việc ăn vạ ngay tại đó.

Sunday, December 13, 2009

My little camcorder

My vado HD Camcorder

Khi nhìn thấy nó cách đây 3-4 tháng, khi chồng đặt mua trên mạng, không mảy may xúc động.

Thứ Sáu tuần trước, lần đầu tiên sử dụng thử để quay phim chương trình văn nghệ tại trường của Việt - cũng là lần đầu tiên trong đời quay phim. Không ngờ lại đơn giản như vậy. Chỉ cần nhấn nút "power", rồi nhấn 2 lần vào cái nút quay phim ở chính giữa là xong. Chất lượng hình ảnh và âm thanh rõ. Thích nhất là kích thước nhỏ gọn của máy, không lớn hơn một chiếc điện thọai di động. Mua cái này khi nó đang sale, chỉ có $100 (giá gốc $200 hoặc hơn).

Hôm nay chả làm gì ngòai việc upload mấy cái video clips lên Youtube. Đang mê tít đến độ tưởng tượng mình sẽ làm một cái Vlog (Video Blog) ghi lại cuộc sống thường ngày của gia đình.

Check this out.



Có ai nhìn thấy thằng Việt con tui không? Coi bản đầy đủ ở đây.

Saturday, December 12, 2009

Oh my car!

My car


Nó là chiếc Camry đời 1993, mua giữa năm 2004, lúc cả nhà qua Mỹ được 6 tháng. Chân ướt chân ráo sang Mỹ, không có nhiều tiền, không rành về xe cộ, làm sao kiếm được chiếc xe cũ nhưng còn chạy tốt? Hên xui may rủi thôi.

Nhà tui hên khi mua được chiếc này từ một bà già người Mỹ. Người lớn tuổi họ chạy xe kỹ lưỡng, không đi lại nhiều, và bảo trì xe cẩn thận. Xe mua $2,500, khi cái mã bề ngòai trông vẫn còn mướt mát, máy xe chạy rất tốt và êm.

Bây giờ nó vẫn chạy tốt và êm, chỉ có "làn da" không còn mịn màng như xưa, hậu quả từ 4 năm cào tuyết ở Colorado.

Sáng nay đi chiếc xe mới, thực ra cũng là xe chạy rồi, do sếp của chồng để lại. Tự nhiên thấy quyến luyến chiếc xe cũ. Chiếc này chồng tui sẽ đem cho một người bạn mới từ Việt Nam sang, vừa lấy bằng lái xe xong.

Wednesday, December 9, 2009

A Perfect Jacket

Thích cái jacket/blazer này. Đang tìm mua một cái tương tự.


Hình trên lấy từ The Sartorialist. The Sartorialist là blog thời trang đường phố đặc sắc nhất mà mình biết đến. Ở đây, người đọc sẽ tìm thấy nhiều phong cách ăn mặc đương đại khác nhau từ các thành phố lớn trên thế giới như New York, Paris, London, Milan, Madrid, Sydney...


Và thích blazer kết hợp với jeans.

David Muir (from Vogue)

David Muir of ABC
(Photo: Max Vadukul, from Men's Vogue)

Saturday, December 5, 2009

My friend

Đây là người bạn duy nhất của mình trong 2 năm qua.


My friend


Không được xinh gái và trẻ trung phải không? Mồm vẩu, mắt chột, tóc thì lưa thưa và đã hơn 60 tuổi rồi.

Bà định cư tại Mỹ được gần 2 năm, sống cùng con gái và con rể. Một ngày làm việc của bà bắt đầu từ 10 giờ sáng và kết thúc 11 giờ đêm, có khi kéo dài đến nửa đêm hay 1-2 giờ sáng ngày hôm sau. Bà làm việc tại một nhà hàng Tàu, kiêm công việc rửa chén, dọn dẹp, nhặt rau, thái thịt, làm tôm cá.... Bà chỉ được nghỉ tay 2 lần để ăn cơm, một lần khỏang 5 giờ chiều (bắt đầu làm từ 10 giờ sáng mà mãi đến 5 giờ chiều mới được ăn cơm trưa), một lần trước khi ra về. Nhiều lúc không được ngồi ăn đàng hòang, phải đứng ăn, ăn vội ăn vàng cho xong để còn làm tiếp. Một tuần được nghỉ ngày thứ Ba. Lương tháng là $700. Tiền làm được bao nhiêu gởi về cho con cái ở Trung Quốc.

Thứ Ba nào bà cũng sang nhà tôi chơi, chơi từ sáng đến chiều. Cũng không có gì nhiều để nói, quanh đi quẩn lại cũng ba cái chuyện quê bà bên Tàu, chuyện nhớ nhà, chuyện con cái.....Hết chuyện nói thì tôi bật TV cho bà xem, hoặc có khi tôi bày đồ ra chuẩn bị cơm tối, bà đứng bên phụ nhặt rau.

Thực ra, bà sinh ra tại Hải Dương, Việt Nam. Cha là người Tàu, mẹ người Việt. Năm 1978, do chính quyền Việt Nam "động viên", bà cùng gia đình trở về Trung Quốc, vài tháng trước khi chiến tranh biên giới nổ ra.

Mặc dù sống ở Trung Quốc hơn 30 năm, Mẹ bà qua đời đã lâu và các em không ai nói tiếng Việt nhưng bà vẫn còn nói tiếng Việt rất tốt, giọng Bắc hơi lơ lớ một tí. Mỗi lần ăn cái gì ngon, bà hay nói "Ngon ớ !" nghe rất lạ tai đối với tôi.

Dạo sau này mới mời được bà ăn cơm trưa. Giữ kẻ lắm! Mời cái gì cũng không ăn, cho cái gì cũng ngại không lấy. Nhiều khi muốn rủ ra ngòai ăn tiệm cho biết đây biết đó mà không bao giờ thuyết phục được.

Đối với bà, cuộc sống ở Mỹ là một cuộc sống không thể chịu đựng nổi, mà điều ghê gớm nhất đối với bà đó là sự cô độc. Bà hay bảo giá như biết đường biết lối, tức là biết chỗ mua vé máy bay, biết tự đi ra sân bay được.... thì bà đã bỏ về Trung Quốc từ lâu. Con gái bà không cho bà về. Nó bảo bà phải ráng ở thêm mấy năm nữa để còn bảo lãnh cho đứa em út sang Mỹ.

Thấy tội nghiệp ghê, và thấy thương nữa. Bà là một ví dụ của một kiếp người khổ nhọc từ nhỏ đến lớn. Chưa bao giờ được đi học và mù chữ hòan tòan.

Friday, December 4, 2009

Favorite faces

Mình rất coi trọng ấn tượng đầu tiên khi gặp ai đó lần đầu. Đó có thể là cảm giác yêu ghét tức thì, hay cảm giác lợn cợn mơ hồ không rõ vì sao....

Có những gương mặt luôn gây cảm tình (đối với tui thôi). Ví dụ như những gương mặt American pop culture này:


Photobucket
Anderson Cooper (CNN)


Photobucket
Meredith Vieira (Today Show)


Johnny Depp

Johnny Depp


Luôn nhớ mãi ấn tượng khi lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt của người sau này mình sẽ lấy làm chồng. Đó là sự thân thuộc gần gũi không diễn tả được. Nhiều năm sống chung, vẫn không bao giờ hết kinh ngạc về sự nhân hậu và rộng lượng của người bạn đời, mà nhờ đó mình mới có thể thả sức múa may quay cuồng được làm chính mình. Không bao giờ giải thích nổi tại sao lại có cái ấn tượng đầu tiên đó.

Thursday, December 3, 2009

Work out - Day 1

Hôm nay là một ngày đẹp trời. Giữa trưa trời nắng ấm, nai nịt gọn gàng, chạy 10 vòng cái sân tennis bỏ hoang. Sau đó, đi bộ thêm 10 vòng nữa cho nhịp thở trở lại bình thường.

Tối đến bơi thêm 5 vòng hồ bơi nữa.

Ngày nào cũng siêng như ngày hôm nay thì chẳng mấy chốc có thể khoe hình mặc bikini lên blog. Tất nhiên là một bộ bikini chấm bi như hình avatar.

Hết chuyện.

Wednesday, December 2, 2009

Chiến lợi phẩm từ lễ Thanksgiving

Ai có máu ưa mua sắm mà sống ở Mỹ thì dễ tốn tiền. Nhiều khi mua một món hàng không phải do có nhu cầu mà vì.....rẻ.

Black Friday vừa rồi chỉ có dạo mall và đã rước về một số thứ chỉ vì rẻ.


Photobucket

Vào cửa hàng Levis, thấy nó bán mấy cái khăn chòang cổ chấm bi hợp ý quá, chơi luôn 2 cái. Tui là tui mê chấm bi. Mà cái hình ở trên là lấy từ mạng vì lười chụp hình quá, nhưng cái khăn tui mua nhìn cũng y chang như vậy, một cái màu nâu nhạt, một cái màu xanh đen. Giá full price là $30 mà giảm bét nhòe một hồi chỉ còn có $3.50, phải kìm hãm cơn thú tính chứ không vơ luôn một mớ đủ màu xanh đỏ tím vàng.

Xong rồi mới lượn qua American Eagle, tính ngó nghiêng cho vui, ai dè rước thêm cái này.

Photobucket

Chậc, có $6.50, thôi mua về để mặc những lúc đi chơi xa, túi to túi nhỏ tha hồ nhét đồ.

Chưa kể là mua lủ khủ thêm một mớ áo quần cho chồng con nữa, nói vậy cho có vẻ đức hạnh tí, hehe..

Dịp lễ Tạ ơn vừa rồi cũng được tặng quà.

Một chai thuốc bổ.

Isotonix opc 3

Đây là quà của một bà già người Tàu mà mình làm bạn được 2 năm nay. Đọc quảng cáo của thuốc này thấy ham lắm, nào là chống ôxy hóa, nào là đẹp da, bổ máu, bổ tim, bổ mắt, bổ tứ tung minh tàng. Uống hơn một tuần rồi mà chưa thấy có gì xảy ra - da vẫn xám, mắt vẫn mờ, giấc ngủ vẫn chập chờn.....chắc ráng đợi thêm một thời gian nữa xem sao. Mà uống thuốc này thấy rất nghẹn. Nghẹn ở chỗ lọ thuốc này không rẻ, $70 lận, mà người tặng mình phải nói hơi bị nghèo khổ.

Một chị hàng xóm người Việt tặng đôi giày mùa đông. Chị này cùng gia đình vừa định cư ở Mỹ được một năm, đang làm nghề nail và cuộc sống khá vất vả. Lại áy náy tiếp.

Tuesday, December 1, 2009

Em chồng

Đây là câu chuyện của đứa em chồng: tham gia Khối 8406 tháng 8/2009, viết bài "Một số cảm nhận về hai chữ "Dân chủ" đăng trên "Đối thọai" ngày 24/11/09, bị công an bắt và thẩm vấn ngày 29/11/2009.

Dưới đây là đọan trích bản tường trình buổi "làm việc" với công an ngày 29/11/09.


---------------------
Kỹ sư xây dựng Nguyễn Đăng Cao Đại tường trình từ Sài Gòn

Nội dung chủ yếu của buổi làm việc xoay quanh 2 vấn đề chính như sau :

* 1/ Vấn đề thứ nhất là công an TP - Sài Gòn yêu cầu tôi rút tên ra khỏi Khối 8406 mà tôi đã tự nguyện ghi tên ủng hộ từ hồi tháng 8/2009
* 2/ Vấn đề thứ hai là bài viết mới đây đầu tiên của tôi có tựa đề là : “Một số cảm nhận về hai chữ dân chủ” được phổ biến khá rộng trên Mạng.

Tôi xin đi vào chi tiết từng sự việc một. Phần mọi người gặp mặt chắc là không cần kể lại nữa vì đã có chị Hồ Thị Bích Khương đã viết tường trình khá đủ rồi.

Sau khi bị áp giải về đồn công an phường 9, quận Phú Nhuận, họ có mời tôi lên phòng làm việc trên lầu. Hình như đây là phòng ngủ của anh em công an trong phường vì tôi thấy trên bàn có chăn mền. Sau đó họ dọn dẹp, lau bàn sạch sẽ thì tôi nói rằng tôi rất đói, giá các anh để tôi ăn xong món lẩu kêu ở quán thì hay quá. Họ đã mua cho tôi ổ bánh mì và chai nước suối để ăn tạm. Sau khi ăn và vệ sinh miệng thì chúng tôi bắt đầu vào “làm việc” với họ.

Họ hỏi tôi là anh biết tại sao chúng tôi mời anh về đây không thì tôi trả lời không biết. Mà tôi không biết thật ! Tôi chỉ khó chịu vì món ăn kêu lên rồi, nếu không ăn thì rất lãng phí. Tiếp theo là ghi lý lịch và lời khai của tôi.

Về khối 8406 họ hỏi tôi rất nhiều, tôi chỉ tóm tắt các ý đối thoại với họ thôi. Người chủ yếu làm việc với tôi là anh Nam, ngoài 40 tuổi nên chúng tôi xưng là anh em cho “gần gũi”. Sau đây tôi lược ghi tóm tắt nội dung cuộc đối đáp với họ :

- Ngày tháng em ký tên tham gia ?

- Em nhớ khoảng tháng 8 năm 2009, không rõ ngày.

- Ai giới thiệu hay tự tham gia ?

- Tự em thấy trên mạng nên tham gia ghi danh.

- Điều gì làm em tham gia ?

- Em thấy Khối 8406 đòi hỏi dân chủ tự do cho đất nước, em rất ủng hộ thôi.

- Em sai rồi, bây giờ anh yêu cầu em rút tên khỏi khối 8406 ngay đi.

- Anh có thể cho biết lý do không ạ ?

- Em rất mơ hồ. Có biết Khối 8406 thành lập không đăng ký Nhà Nước, không hợp pháp hay không ?

- Em nhớ trong luật có ghi người dân có quyền tự do thành lập hội, hay lập khối mà anh.

- Tất nhiên là có quyền được tự do, nhưng phải làm đơn xin phép Nhà Nước đã.

- Vậy à, trước giờ em vẫn nghĩ là Khối 8406 là khối hợp pháp, để em xem lại coi.

- Khối 8406 là khối bất hợp pháp, đòi lật đổ chế độ, không lẽ em ủng hộ lật đổ chế độ à ?

- Không, anh. EM không ủng hộ lật đổ chế độ và phản đối mọi ý nghĩ lật đổ chế độ. Em chỉ ủng hộ dân chủ và tự do thôi. Nhưng em nghĩ Khối 8406 cũng không đòi lật đổ chế độ đâu anh, họ ôn hoà đòi hỏi dân chủ, tự do thôi mà.

- Bọn em là rất mơ hồ, Khối 8406 là khối bất hợp pháp, đòi lật đổ chế độ. Em biết ông Nguyễn Chính Kết không ?

- Em có biết giáo sư Nguyễn Chính Kết, chỉ nghe tên thôi anh ạ.

- Đúng là bọn em còn trẻ và quá mơ hồ, ông Kết này mà giáo sư gì, giáo sư tự phong thôi, ông này đã gửi mail cho Đỗ Nam Hải, yêu cầu đấu tranh bạo động, thành lập Mặt trận giải phóng Miền Nam VN. Em là thành viên Khối 8406, vậy mà em dám ủng hộ họ như thế à ?

- Không, em không ủng hộ đấu tranh bạo động, càng không ủng hộ lật đổ chế độ. Em chỉ ủng hộ tự do dân chủ, nhân quyền thôi anh.

- Bây giờ tụi anh đã phân tích cho em hiểu. Em có đồng ý rút tên khỏi Khối 8406 hay không ?

- Em bảo đảm, là nếu Khối 8406 là khối bất hợp pháp, đòi lật đổ chế độ thì em sẽ rút tên ra khỏi khối. Nhưng mà để em về đọc lại kỹ tuyên ngôn của Khối 8406 lần nữa xem có đúng như vậy không đã anh !?

- Không lẽ em không tin anh hay sao. Anh coi em như em út trong nhà thôi, không lẽ lại đi nói dối em hay sao. Em rất mơ hồ về chính trị.

Sau đó, tôi có làm cam kết là nếu Khối 8406 là khối bất hợp pháp, đòi lật đổ chế độ thì tôi sẽ rút tên khỏi Khối, và sẽ không gặp gỡ những thành viên của Khối nếu việc làm của họ là phi pháp.
--------------

Đọc tiếp bản tường trình đầy đủ ở đây.