Friday, August 14, 2009

Mỹ có gì hay?

Tháng 6 vừa rồi, anh chồng và 2 đứa cháu sang chơi. Xin visa dễ không thể tả được, chả hỏi han gì.

Nói chung anh chê Mỹ từ đầu chí cuối. Bắt đầu là từ bữa ăn sáng. Ở Mỹ này ăn sáng rất là đơn giản, chỉ có mấy thứ đảo qua đảo lại. Nhanh gọn lẹ nhất là cereal ăn với sữa, sau đó là bánh mì ốp la, hot dog, sandwich bơ đậu phọng mứt trái cây, pizza đông lạnh, ......Ở đây đâu phải như VN, sai người giúp việc chạy ra đầu hẻm là có một lô một lốc hàng gánh với đầy đủ bánh mì thịt, bánh cuốn, bún bò, bún riêu, mì quảng.... tha hồ chọn lựa.

Mới có chuyện ăn sáng thôi mà anh đã hô khẩu hiệu "Việt Nam muôn năm!" rồi.

Tiếp theo là vụ hút thuốc. Ở đây không hút thuốc trong nhà. Muốn hút thuốc ra ngòai hút, bây giờ ở chỗ công cộng nào cũng vậy. Lại nữa, ở đây làm gì có chuyện cà phê cà pháo và tán láo đến hàng giờ. Nhậu nhẹt bù khú cũng không luôn.

Còn chuyện nữa nhìn thấy là ngán ngay. Đó là chuyện ở đây đàn ông cũng có thể vào bếp nấu nướng giúp vợ, ăn xong còn phải rửa chén..... Ở nhà, còn khuya mới có vụ này. Ở VN mấy ông là sướng nhất.

Hai đứa cháu đây. Một đứa con ông anh, một đứa con bà chị. Cái thằng lớn hè nào cũng sang đây chơi, sang được 3 lần rồi.



Photobucket
Hình chụp ở trại hè



Photobucket

Dẫn đi yard sale cho biết. Yard sale cũng là một kiểu văn hóa Mỹ. Thừơng là mùa hè, thời tiết khô ráo, tụi Mỹ thường bày đồ cũ ra bán vào ngày cuối tuần. Cái gì cũng bán được, từ áo quần giày dép, đồ chơi, sách báo, băng nhạc, bàn ghế.... Mình nghĩ bày đồ cũ ra bán cũng là một thú vui của tụi nó, thứ nhất là kiếm chút tiền, thứ nhì gặp gỡ mấy người tới mua đồ cũng vui. Mà tụi nó siêng lắm nghe, đồ đạc bày ra gọn gàng, cái nào cũng dán giá cẩn thận.

Kỳ này ở New York được 3 ngày. Ngày đầu bầu đòan thê tử lòng vòng downtown và thăm tượng Nữ thần tự do. Đi chơi có con nít khổ lắm. Tụi nó đâu đứa nào ham coi cái này cái kia đâu, đi bộ một tí than mỏi chân, rồi khát nước, uống nước xong lại đòi đi đái...cứ vậy mà hết giờ. Hôm sau ông xã ở nhà canh tụi con nít cho tui tháp tùng anh chồng đi chơi. Tui chỉ ước được đi một mình thôi. Có nhiều thứ xem lắm. Đã trả tiền mua tour downtown, uptown, brooklyn, tour trên sông, night tour đủ cả mà cuối cùng có đi được gì đâu, uổng ghê. Đi với anh thì vào được Central Park, Museum of the City of NY, rồi trở lại downtown để shopping. Hỏi ướm thử anh có muốn vào The Metropolitan Museum of Art không, ảnh nói vào làm gì cho tốn $20 tiền vào cửa. Rủ xuống Harlem chơi cho biết, ảnh bảo ở đó nhốn nháo có gì mà coi. Vậy là đứt, coi như lần này cũng không biết thêm NY nhiều hơn là mấy . See you again New York!

7 comments:

  1. Cu Việt chụp ảnh hay cười nhe răng nhỉ, giống thằng Cup.
    Mình cũng rất thích đi yard sale, có lần mua được nhiều thứ rất rẻ, có cái áo ấm outdoor mua có 35 usd mà giá nhãn là 115 usd, rất ấm!
    Mình nhớ mình còn trả giá nữa chứ, thằng cha bán nói: maam, tao bán chứ đâu có cho thuê! thế là biết đàn ông Mỹ cũng chua ngoa dữ.
    Và đủ thứ linh tinh ống nhòm la bàn... cho trẻ con, rất thú vị.

    ReplyDelete
  2. Không phải cười đâu, chính xác là nhe răng thôi, kiểu "say cheese!" trước khi chụp hình đó mà. Không biết anh Cúp có giống em Việt chỗ này không?

    Đi yard sale cũng vui chứ H. Cứ đi tà tà, có khi tha về những thứ hay ho lắm, cũ người mà mới ta. Ví dụ có bữa mua được cái máy massage chân phê lắm, chỉ có $3 thôi. Người ta niêm giá là $5, mình trả giá chơi chơi $3 thế mà người ta bán. Dại gì không trả giá H nhỉ?

    ReplyDelete
  3. sorry, voi qua nen gui o day, duong link co the nguoi than cua T can http://autism.about.com/

    ReplyDelete
  4. Cám ơn nhen Hương. Mình vẫn đang tìm hiểu về Autism để giúp em mình.

    ReplyDelete
  5. cái ông anh của chị đó... anh ấy thuộc mẫu số chung của 1 type người hẳn hòi đó chị :)) khi người ta chỉ đi du lịch, cái tâm thế được quyền phán xét theo cái bầu-trời-miệng-giếng nó... hoành tráng lắm :))
    chịu! lúc đầu em còn bực, sau thì chẳng để tâm, hoặc thấy thương xót dùm :))

    ReplyDelete
  6. Cái tâm thế đó là tâm thế chung của nhiều người VN - tâm thế nông dân.

    Nhưng mà Trinh ơi, ngẫm lại, chị cũng từng như vậy.

    Thời gian đầu vừa đặt chân đến Mỹ, anh và chị cùng nghĩ, đây là nược Mỹ đây sao, có gì ghê gớm đâu mà mọi người nháo nhào tìm mọi cách đến đây. Nhưng ở lâu hơn, càng ngày càng thấm cái hay ho của một xã hội tự do dân chủ, cái mà những người trong nước không bao giờ hưởng được.

    ReplyDelete
  7. 1 phần là tâm thế nông dân, khó mà chúng ta thoát khỏi vì tổ tiên chúng ta trồng lúa nước mà, nông dân gốc chứ gì nữa :)) xịt nước hoa kiểu gì cũng hôi mùi bùn.
    nhưng mà không chỉ vậy.
    còn là... thái độ RESPECT SELF & the OTHERS của mình nữa chị.

    Mình không hành xử như ông anh ví dụ của chị, vì "tâm thế" mình khác, mình... không đến nơi này rồi thôi, mình phải respect nó thì mình mới sống chan hòa được mà. Khác nhau giữa khách du lịch và người "lưu vong" (haha) là vậy đó :))

    ReplyDelete