Đặt chân đến Mỹ được mấy ngày thì mình đi làm - làm thư ký cho một văn phòng luật sư người Việt tại thành phố Denver, Colorado.
Nói luật sư cho oai, chứ mấy văn phòng luật sư kiểu này chỉ chuyên làm mấy vụ như DUI (lái xe trong lúc say xỉn (rượu/thuốc) hay trong người đang có nồng độ rượu vượt mức cho phép), khai phá sản (bankruptcy), ly dị, xin tiền trợ cấp xã hội, và đặc biệt là làm hồ sơ bảo lãnh thân nhân từ Việt Nam sang.
Cái vụ phỏng vấn xin việc cũng rất đặc trưng. Mào đầu vào đã bị phủ đầu kiểu "ở Việt Nam, đi làm lè phè lắm phải không, đang làm có thể bỏ ra ngoài đi uống cà phê?". Mình biết chắc họ vớ bở khi thuê được mình nhưng giọng điệu của họ cứ làm ra vẻ như ban ơn "đáng ra chỉ trả cô $6/giờ nhưng tôi sẽ trả cô $7/giờ". Bà luật sư này qua Mỹ từ lúc 3 tuổi cũng không bỏ được thói khôn vặt :)
Dù sao làm ở đây cũng thú vị và sạch sẽ hơn đi làm ở mấy cái chợ Việt Nam, lương $5/giờ.
Anyway, công việc của mình ở đó bao gồm trả lời điện thoại, dịch giấy tờ, lấy thông tin từ khách xong điền đơn các loại rồi đưa cho bà LS coi trước khi gởi đi....Vì background của mình là làm ở phòng visa của lãnh sự quán cho nên mấy cái vụ giấy tờ di trú và dịch thuật mình làm hơi bị nhuyễn.
Có lần, bà LS nhận dịch cho khách một hợp đồng Prenup sang tiếng Việt. Prenup là từ gọi tắt cho Prenuptial Agreement - Hợp đồng trước khi cưới. Hồi giờ cứ tưởng chỉ có celebrities mới xài hợp đồng này, nhưng không, mấy ông Mỹ già về Việt Nam cưới vợ trẻ cũng dùng loại hợp đồng này. Mục đích là để loại bỏ tất cả quyền lợi về phân chia tài sản cho người vợ trong trường hợp ly dị, có nghĩa là người vợ sẽ trắng tay khi ly dị. Bà LS charged khách hơn $400, hứa trả mình $100 sau khi mình dịch xong, với điều kiện mình đem về nhà, dịch càng nhanh càng tốt. Đến hồi thu tiền của khách xong xuôi, bà lại quay sang mình hỏi dịch mất bao nhiêu giờ đồng hồ để bà trả tiền mình theo giờ. Đỡ không kịp. Mình dịch mất có mấy tiếng đồng hồ, vậy nhân lên với số tiền lương/giờ thì đâu có bao nhiêu.
Cái kiểu đi làm cho người mà tây không ra tây, ta không ra ta nó tẹp nhẹp làm sao. Làm được một năm thì mình đứt giây, lại dạt qua một văn phòng dịch vụ luật pháp khác, cũng của người Việt, cũng tẹp nhẹp không kém.
PS. Sẵn trớn nói xấu người Việt rồi thì nói cho trót. Mình ngại đặt title kiểu "Tính cách người Việt" hay "Người Việt ở hải ngoại"..., sợ câu pageview một cách rẻ tiền. Mình chỉ muốn chia sẻ trải nghiệm cá nhân với một số bạn bè.
Việt Nam: Bình Dương
17 hours ago