Thursday, February 28, 2013

What Would You Do?

Cái này vui.  Cô gái bị người yêu đẩy xuống vực.  Không phải án mạng đâu, chỉ là trò chơi cảm giác mạnh.  Cô gái không muốn nhảy nhưng người yêu cứ đẩy xuống.  Xem cô phản ứng như thế nào.



Tiếc là hồi ở Denver, Colorado mình không đi Grand Canyon.

Tuesday, February 26, 2013

Thứ Tư 2/27/2013

1. Life is always beautiful!

 photo 97f215ea-4c1d-4187-9e37-0a65437ffd32.jpg
Tóc trước khi cắt


 photo c492950a-b6a0-4f54-b83e-04ab1534a17e.jpg
Má xuống tóc

Mình vào lớp nhảy với đầu tóc mới.  Một cô hỏi "where's your hair? Give it to me!".  Ý là cô hỏi tóc dài của mình đâu rồi, cho cổ đi.  Đầu cô tóc sát da đầu, lơ thơ.  Mình nói "life is boring, so I have a new haircut to lift myself up".  Cổ bảo mình "no, life is always beautiful".  Hmmm....

And she's a cancer survivor.

2. Cũng phải 10 năm, mình mới cắt tóc ngắn như vậy.  Để tiết kiệm, mình đưa đầu vào một tiệm bèo nhèo với giá cắt tóc là $25 - for a most boring and basic haircut.  Về nhà soi gương thấy vẫn chán đời, ngay sáng hôm sau đút đầu vào một tiệm trông tử tế hơn.  Trả $55 cho cái đầu ở trên mà đau hết lòng mề.  Wow...

Mình thành con ma tằn tiện tự lúc nào.

3. Một trong những lý do mình vẫn còn lải nhải về cuộc sống ở Mỹ, đó không chỉ là cuộc sống dễ chịu, quy củ, dịch vụ cực kỳ tốt, mà còn những con người tốt mình may mắn gặp được.  Ở đây bạn bè như shit - quá tricky và khôn như chấy.  Phải gọi là "friendship crisis".


Wednesday, February 6, 2013

Thứ Tư 2/6/2013



 photo 7884e372-5e41-439b-b5bc-3f30670ae316.jpg
Giữa đường phố Perth chụp tấm ảnh kỷ niệm ngày sinh nhật

Sau đó, hai vợ chồng thả 2 thằng nhóc ở nhà, đi bộ ra quán bar đầu đường làm cốc bia hơi tâm tình.  Đây là một quán bar từ đường nhìn vào trông không khác gì một quán nhậu buồn tẻ nhà quê VN.  Vào bên trong cũng không đến  nỗi nào, có bàn bi-da, có màn hình lớn chiếu ca nhạc và nhiều màn hình nhỏ chiếu thể thao.  Vào chỗ toàn đàn ông, nhìn ai cũng có vẻ bợm bợm nên bụng cũng hơi ót nhưng ngồi một hồi thì thấy quen.

Vui nhất là đoạn từ quán bia đi về nhà.  Chồng đi xiêu vẹo, đánh võng từ bên này đường qua bên kia đường.  Một ông cụ đi ngược chiều bước hấp tấp như sợ bị cà khịa.  Ôi, được một trận cười giãn nở cả mặt mũi.

Giờ mình chỉ muốn thời gian trôi chậm lại thôi.